BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 552

“Xin lỗi, chúng tôi sắp xuất phát rồi. Hiện tại tình trạng của người

bệnh không thích hợp để nghe điện thoại.”

“Được rồi, giúp tôi… nói với cậu ấy, tôi sẽ đến ngay, còn nữa, tôi yêu

cậu ấy, bảo cậu ấy ngoan một chút, không cần lo cho Đại Bảo, Đại Bảo sẽ
không sao, bảo cậu ấy yên tâm chữa trị.”

“…” Nhân viên cấp cứu không phản ứng kịp, sau đó máy móc a một

tiếng, rồi tắt máy.

Bành Tường đã đánh tiếng với bệnh viện Cẩm Vinh trong lúc Tô Dật

Tu gọi điện thoại, “Tôi qua đó, cậu đến chỗ Hách Đằng .”

Tô Dật Tu ngồi trên ghế, rất mâu thuẫn, “Tôi rất lo cho Hách Đằng,

muốn đến xem cậu ấy trước, nhưng tôi cũng rất lo cho Đại Bảo.” Anh chà
mặt mình, “Tuy tình hình của Đại Bảo có vẻ rất lạc quan, nhưng mất máu là
chuyện vừa lớn vừa nhỏ, đặc biệt là kiểu như Đại Bảo, chuyện gì cũng
thích cố chịu, đến khi thật sự không chịu được nữa… Chuyện gì nó cũng
không chịu biểu hiện ra, tôi rất lo. Nhưng tôi cũng lo cho Hách Đằng ,
những lúc thế này lẽ ra tôi phải ở cạnh cậu ấy, cậu xem tôi, thật đúng là…”

Bành Tường rất hiểu anh, “Đây là vấn đề mẹ và vợ cùng rớt xuống

sông.”

“Tôi nghĩ, Đại Bảo sẽ hiểu cho tôi.”

“Sẽ mà.” Anh vỗ vai Tô Dật Tu, cởi áo blouse, “Yên tâm, tôi qua đó,

nếu có chuyện gì sẽ báo cho cậu ngay, nếu cần phẫu thuật thì tôi sẽ làm,
đừng khó chịu, Hách Đằng thương Đại Bảo như vậy, gặp chuyện này nhất
định sẽ dốc hết sức phản kháng không để Đại Bảo bị bắt, nếu cậu đi thăm
Đại Bảo trước, nói không chừng nó sẽ cho là Hách Đằng làm sao rồi, Đại
Bảo rất tinh ý. Còn nữa, nếu cậu đi thăm Đại Bảo trước, tuy Hách Đằng
thật lòng thương Đại Bảo, nhưng, cậu ấy sẽ luôn nghĩ vị trí của mình không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.