BẠO QUÂN - Trang 434

Không giao em trai tôi ra đây, tôi nã nát đầu anh! Không trả em tôi lại

đây, tôi cắt đứt cổ anh! Đáy lòng Đỗ Vân Hiên thầm luyện tập những lời
nói hung tợn này một lượt, vừa nhìn dãy số kết nối trên màn hình di động.
Anh không phải người hay nói lời hung dữ, thế nhưng nghe nói nhiều rồi,
khó tránh khỏi mưa dầm thấm đất. Đáy lòng luyện tập lời nói uy hiếp Cổ
Sách, tiềm thức lại không kiềm chế được mà bắt chước thần thái của Cổ
Sách khi hắn nói những lời đe dọa, thực sự rất bi ai.

Không có biện pháp, gần mực thì đen.

Màn hình di động lóe lên một chút, hiện ra biểu tượng không có tín hiệu,

Đỗ Vân Hiên ngưng một chút, sáng nay sau khi rời đi, Cổ Sách có nhắc đến
hắn sẽ ra nước ngoài công chuyện, nhưng mà di động này không phải là kết
nối toàn cầu sao? Hay cho Cổ Sách ở trước mặt anh múa mồm, nói chỉ cần
bấm số điện thoại này, bất kể là chân trời góc biển, anh đều có thể liên hệ
với Cổ Sách đầu tiên.

Đỗ Vân Hiên ấn lại một lần, vài giây sau, cảnh báo không có tín hiệu lại

xuất hiện.

Bỗng nhiên, một tiếng nổ không biết từ nơi nào truyền đến, chấn đến nỗi

sàn biệt thự lẫn bốn bức tường đều ầm ầm rung động, ngay sau đó, tiếng nổ
đùng đùng làm người ta sợ hãi vang lên không dứt bên tai.

Tiếng súng!

Đỗ Vân Hiên đột nhiên đứng lên.

Vừa chạy ra khỏi thư phòng, bỗng nhiên bị một người hung hăng kéo

lấy, Đỗ Vân Hiên quay đầu lại, phát hiện là Trương Hằng.

“Kẻ thù đánh lén! Mẹ nó thật là độc, thông tin toàn bộ bị cắt đứt, ngay cả

điện thoại cầu cứu cũng gọi không được.” Trương Hằng đầy mặt hung tợn
hét lên, “Đi theo tôi, đừng để lạc!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.