BÃO TÁP CUNG ĐÌNH - Trang 171

được âm mưu đen tối của mình. Bà đâu còn là một người vợ, người mẹ
nữa.
Chiêu Thánh quay đi khẽ nói như nói với chính mình: “Tiếc thay, những
năm thơ ấu, ta cứ nghĩ ta được sống trong tình thương của mẹ”.
Tự biết không thể thuyết phục được Chiêu Thánh, mà ông thì không muốn
ép buộc đứa con gái thơ ngây tội nghiệp, Trần Thủ Độ liền dịu giọng:
- Vậy thì ý con muốn như thế nào, con cứ nói, họa may ta có thể giúp được
gì cho con.
Chiêu Thánh sửng sốt trước sự chấp thuận dễ dàng của thái sư. Nàng thừa
biết ông là một người sắt đá, chưa hề biết lùi bước. Giá như ông gay gắt
quyết liệt, nàng còn biết đường tự liệu. Với vẻ bối rối, nàng nói:
- Xin đức ông gia ân cho tôi được ở lại chùa này, để hương khói cho cha
tôi. Cũng xin đức ông cho Trịnh Huyền được ở lại cùng tôi cho có bầu có
bạn.
- Nếu ý con đã quyết, ta không nỡ cản. Chỉ thương con thân gái, chưa quen
chốn khổ hạnh.
Suy nghĩ giây lâu, Trần Thủ Độ lại nói:
- Chùa là nơi chốn của những người đã xuất gia. Con ở lại đây lâu, e không
tiện. Để ta nói thuyền sư cho con tá túc dăm bữa nửa tháng, chờ ta cho
người xây cất một căn nhà, ngay cạnh chùa cho con, như thế tiện hơn. Rồi
sau này thế nào tùy con định liệu.
Chiêu Thánh không khỏi cảm động trước tấm lòng ưu hậu của thái sư.
Nàng lễ phép nói:
- Thưa đức ông, nếu đức ông thương tình cho một chỗ ở, Chiêu Thánh tôi
chỉ xin ba gian nhà tranh vách đất đơn sơ, bên cạnh hồ, tiếp với đất chùa
đây. Nếu như đức ông lại xây cất dinh thự nguy nga, thì Chiêu Thánh tôi
không bao giờ dám đặt chân tới
- Thôi được, ta sẽ chiều theo ý con. Để ta nói lại với thuyền sư. Chào hai
con.
Đã toan quay ra, Trần Thủ Độ lại dừng, ông nói với Trịnh Huyền - Ý hoàng
hậu như vậy, chắc con đã rõ. Con cố gắng làm vui lòng người. Cũng phải
nói để con biết. Ta rất trọng con. Chúc hai con mạnh khỏe, ta đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.