Khuyết Danh
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa
Dịch giả: Phạm Văn Điểu
Hồi Thứ Bảy Mươi Chín
Giả làm mướn, tới Ngự Hà moi bùn đất.
Trổ tài hay, leo cây cao bắt khỉ.
Đ
ương lúc Trí Hóa xin tiền, có một người trong tốp ấy đứng ra hỏi rằng:
"Ớ chú kia, chẳng hay chú tên họ là gì?". Trí Hóa đáp: "Tôi tên Vương Nhị,
còn ông đại danh là chi?”. Người ấy đáp: "Ta tên Vương Đại, bây giờ có
một chuyện muốn nói với chú em, nhưng không biết chú em có bằng lòng
hay không?". Trí Hóa nói: "Xin ông cho biết". Vương Đại bèn nói: "Hiện
nay trong Tử cấm thành có mướn phu vét hào, mỗi ngày ăn ba bữa cơm, và
tiền công sáu mươi tiền, vậy chú em vào đó làm còn sướng hơn là đi xin,
nhục lắm!”. Trí Hóa chưa kịp đáp thời Bùi Phúc đã bước tới hỏi: "Không
cần năm sáu chục tiền, miễn có cơm cho con tôi ăn là đủ. Này con, thôi con
đi theo chú này đi làm đi". Vương Đại nói: ”Chú em cứ đi làm, mỗi ngày
đem về sáu chục tiền cho ông cháu ở nhà ăn cũng đủ mà". Trí Hóa bằng
lòng liền đi theo vào Tử cầm thành lĩnh sọt, xuống làm công như những
người phu ở đó.
Trí Hóa làm được một ngày, chiều lĩnh tiền đem về cho Bùi Phúc. Vương
Đại căn dặn mai sáng đi làm nữa. Bùi Phúc nói: ”Vương đầu nhi ơi? Cha
con tôi cùng quẫn quá, nhờ ông chỉ chỗ làm, đã có cơm ăn lại có tiền, thật
cũng nhờ trời giúp đỡ ơn ông tôi cũng chẳng quên". Vương Đại cười không
đáp rồi từ giã đi về. Tối lại, lúc vắng vẻ, Trí Hóa nói với Bùi Phúc rằng:
"Nhân dịp này, mình giả làm mướn vào ra trong Tử cấm thành, chờ cơ hội
sẽ dò được Tứ Chấp khố rồi sẽ ra tay".
Ngày sau Trí Hóa lại theo bọn Vương Đại vào Tử cấm thành làm công như
thường. Trong lúc đương làm, chợt nghe có tiếng ồn ào liền cất đầu lên
xem, thấy có hai người nội tướng đương đứng chỉ trỏ trên cây bèn dòm lên
thời thấy trên cây ấy có một con khỉ nhỏ, cổ mang xiềng đương chuyền qua
nhảy lại. Trí Hóa nhìn thấy như vậy, vụt nói khan rằng: “À! Con khỉ chuyền