BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 373

năm trước cho rõ ràng thì được giảm tội. Vì vậy tôi sợ nên tới đây tố cáo
với lão gia". Triệu Lang nghe Ngại Hổ đáp xuôi rót, liền nói: "Được rồi,
điều thứ tư cháu lĩnh được lắm”. Trí Hóa đáp: ”Tuy nói vậy, mà chừng nó
đi phải có hai phong thư gửi gấm mới được. Bây giờ có cần dùng ít món đồ
phải kể ra cho đủ rồi sẽ liệu toan". Triệu Huệ vội vàng bưng mực viết đem
ra. Trí Hóa vừa đọc vừa viết rằng: "Xe bằng cây một cỗ, chiếu khổ lớn một
chiếc. Màn và nệm cũ một đôi. Chảo, nồi, gáo, vá, chén, đĩa, rổ các vật cho
đủ dùng. Một ông già, một đứa con nít hoặc trai hoặc gái, đều phải đem áo
vải cũ theo". Đinh Triệu Lang thấy biên như vậy, bèn nói: “Trí huynh dùng
mấy món đó làm gì?". Trí Hóa nói: "Nay liệt huynh muốn lên Đông Kinh
trộm mũ Cửu Long trân châu của Thánh thượng. Bởi vì Mã Triêu Hiền làm
Tổng quản kho Tứ Chấp nên giữ mũ ấy. Bây giờ liệt huynh tính giả làm
dân mất mùa đi trốn, lên Đông Kinh tìm nơi ở yên, rồi dò kho Tứ Chấp ở
đâu sẽ trộm Châu quan rồi lấy chiếu nệm đậy kín lại một bên, còn một bên,
để đứa nhỏ đó ngồi thời không ai nghĩ được, như vậy trở về mới êm mà
việc này phải cần có ông già và đứa nhỏ gan dạ và chịu khổ cực được mới
xong. Đâu hiền đệ nghĩ kiếm giùm có hay không?”. Đinh Triệu Huệ đáp:
"Tôi có một vị chủ quản đã già tên là Bùi Phúc chẳng những là người chịu
cực khổ, gan dạ mà thôi, lại còn ngay thẳng hào hiệp nữa. Nhưng mà phải
lấy đại nghĩa tỏ cho ông ấy nghe, rồi cậy giúp sức chớ đừng cho biết bí kế,
chừng nào ông ấy chịu chắc rồi sẽ nói cho biết”. Trí Hóa gật đầu sai người
đi kêu Bùi Phúc.
Bùi Phúc ra mắt ba vị anh hùng. Trí Hóa bèn đem chuyện Mã Cường bạo
ngược, hại người bắt gái, đến Nghê Thái thú giả trang dò xét, bị hãm vào
bẫy, được Bắc Hiệp cứu, vì đó mà cả hai bị Mã Cường lập mưu hãm hại,
nay ở trong ngục chưa biết chết sống thế nào, nói một lượt cho Bùi Phúc
nghe. Bùi Phúc nghe xong trợn mắt nói rằng: "Như vậy phải giết tên ác tặc
đó cho rồi, còn để làm chi?". Đinh Triệu Huệ đáp: "Ông đừng nóng, việc đó
còn lâu. Bây giờ tri huyện cũng vì việc đó muốn cậy ông lên Đông Kinh, có
được hay không?”. Bùi Phúc nói: "Tôi xin đi". Trí Hóa nói: "Vậy thời phải
cải trang làm kẻ mất mùa đi trốn nạn, tôi với ông giả làm cha con, còn đứa
nhỏ nữa thời làm cháu, cùng đi lên Đông Kinh; ông nghĩ có được không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.