tác ngoài ý muốn, bất kỳ ai thân cận cùng với hắn đều lập tức bị mấy người
thần bí thẩm tra nhiều lần, để xác định người kia có biết chân tướng gì
không, có khả năng tiết lộ bí mật hay không. Hắn cũng không muốn Chu
Đình bị tiến hành thẩm tra kiểu này.
Chu Đình sâu kín thở dài, lại nói:” Nếu sau này em gặp mấy thứ này...
Em làm sao tìm được anh?”
Lữ Minh Dương lại là cười khổ một tiếng, trong lòng không hiểu sao lại
có một chút bi thương, hắn chậm rãi nói:” Nếu em thực sự gặp, tôi sẽ đi tìm
em...”
Chu Đình yên lặng không lên tiếng, những lời như vậy cô cũng đã hỏi
qua vô số lần, nhưng mỗi lần đáp án đều là giống nhau. Cô nhẹ nhàng thở
dài, đột nhiên lại nhẹ nhàng cười, đột nhiên chồm người qua, hung hăng ôm
lấy cổ Lữ Minh Dương, gắt gao nhìn vào mắt hắn nói:” Hôm nay là tết
Trung thu, tám giờ tối em muốn về nhà, nhưng thời điểm trước tám giờ, em
không rời anh đâu...”
“ Em...” Lữ Minh Dương đang lúc mở miệng, đột nhiên lại bị hai phiến
hồng hồng khóa lại...