BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 682

Ngưu Tam gia nhìn xác bò nằm trên mặt đất, thở dài nói:” Cô cậu không

phải nói trên núi có sói sao, xem ra con sói này cô cậu không có cửa bắt nó
đâu a.”

Hàn Di khẽ nhíu chân mày, nghe khẩu khí của Ngưu Tam gia, tựa hồ lão

biết gì đó. Cô thầm do dự trong lòng, thử thăm dò lần nữa, hỏi:” Tam gia,
này...”

Nhưng lời của cô còn chưa ra khỏi miệng, Ngưu Tam gia đã chen

ngang, tiếp lời nói:” Cô cậu mau trở về nhà đi, đừng ở lại chỗ này nữa,
chúng tôi còn có việc phải làm.”

Lữ Minh Dương nhìn đủ loại nông cụ ở trong tay thôn dân, chợt ha ha

cười một tiếng nói:” Tam gia, mọi người đang chuẩn bị giết bò... Không, là
phân thây... Á, là xả thịt hả?

Nhất thời cả đám thôn dân ai nấy đều trừng mắt nhìn về phía Lữ Minh

Dương. Nhưng Tam gia chỉ lạnh lùng nhìn Lữ Minh Dương, thản nhiên
nói:” Đây là chuyện trong thôn, cô cậu...”

Lời của lão còn chưa dứt, bỗng nhiên từ xa có một thôn dân bốn năm

mươi tuổi hối hả chạy đến, vừa chạy vừa la to:” Cha, trong nhà Nhị Xuyên
xảy ra chuyện!”

Lời của y nhất thời hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người ở hiện trường,

Lữ Minh Dương và Hàn Di không khỏi cau mày nhìn nhau một cái.

Thôn dân đó vội vàng chạy đến gần hơn, thở hổn hển nói:” Cha, Nhị...

trong nhà Nhị Xuyên đã xảy ra chuyện...”

“ Xảy ra chuyện gì.” Thần sắc của Tam gia tuy vô cùng lo lắng, nhưng

vẫn cố gắng duy trì bình tĩnh, hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.