BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 103

một “hiệp ước bất bình đẳng” khiến cho trong lòng hắn cảm thấy rất xấu
hổ.

Lý Thi khi đi vẫn thản nhiên mỉm cười
Nhìn theo bóng dáng của Lý Thi ở nơi xa, trong lòng của Độc Cô Bại

Thiên cảm thấy như mất cái gì đó

Khi lớn lên thì đó là chuyện tất nhiên
Tuổi trẻ, chúng ta không bao giờ được bỏ qua
Ai biết ai sẽ là khác trong cuộc đời; ai biết ai sẽ là người làm vận mệnh

thay đổi

Hạt bụi kiếp trước, ngọn gió kiếp này, linh hồn bi thương vô cùng tận
Ta thấy khuôn mặt của người trên bầu trời xanh vô tận
Những khi ta cười là bởi vì ta nhìn thấy người
Vui vẻ như một đứa bé
Độc Cô Phi Vũ đứng trước mặt Độc Cô bại Thiên quơ quơ tay nói “

Tỉnh lại đi, người đã đi rồi. Còn đứng ngây người ra làm gì chứ?”

“Gia gia, con muốn hành tẩu giang hồ”
Lời nói bất ngờ khiến cho tất cả đều nhất thời ngây người
Độc Cô Ngôn Chí nói” chúng ta biết con thân ở giang hồ. Nhưng chỉ

không ngờ nó lại tới một cách đột ngột như vậy”

“Con nhân thấy hành tẩu giang hồ mới là ước mơ của con”
“Ước mơ gì?”
“Tiếu ngạo giang hồ, thưởng thức cảm giác cuộc sống. Trong giang hồ

rộng lớn có rất nhiều thứ tươi đẹp đang chờ con. Cá nhảy trên biển rộng,
chim bay trên trời cao. Trong cuộc đời có rất nhiều màu sắc. Tiểu trấn này
quá nhỏ bé, cả một bầu trời rộng lớn đang chờ con tới khám phá. Con muốn
cuộc đời của con phải có thật nhiều màu sắc, con phải làm cho người trên
toàn đại lục phải biế đến cái tên “ Độc Cô Bại Thiên””

Nhìn thấy thần thái con trai bay bổng, trên mặt tràn đầy vẻ khát khao,

Độc Cô Ngôn Chí biết mình không thể ngăn cản quyết tâm hành tẩu giang
hồ của nó.

“Độc Cô Phi Vũ nói “ Con thật muốn đi ra giang hồ”
“Không sai, con nhất định phải đi”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.