BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 1287

sạch võ giả trên đời….” Lúc này hắn như phát điên, hai mắt đỏ lựng, mọi
cảm tình đều bay biến, hắn đã triệt để thành ma.

“Ầm,” một đạo kiếm cương khổng lồ bổ xuống sơn lộ, cắt đứt đường

chạy. Độc Cô Bại Thiên từng bước tiến tới, tất cả cũng lùi dần, quay lại trên
đỉnh núi. Hắn đến bên Vu Ý, ngồi xổm xuống, dùng tay bóp nát từng đoạn
xương, tiếng kêu gào thê thảm vang khiến ai nấy sởn gai ốc.

Hắn giờ như một kẻ không còn tình cảm, bước qua thân thể Vu Ý, bức

tới đám đệ tử Ngọc Hư phủ.

“Đừng…đừng đến đây….” Ai nấy run giọng, hai chân mềm nhũn,

không ít người đã gục xuống.

“Các ngươi chết hết cho ta.” Hữu chưởng của Độc Cô Bại Thiên đưa

lên, sức mạnh hùng hậu trong nội thể xô ra như sóng lớn vỗ bờ, hào quang
sáng chói khiến không ai mở mắt nổi.

Nhưng đúng lúc đó liền xảy ra biến hóa, đỉnh núi Ngọc Hư phủ tọa lạc

rung chuyển, một vết nứt khổng lồ hiện lên giữa Độc Cô Bại Thiên và đám
đệ tử Ngọc Hư phủ, hào quang ngùn ngụt vút lên rồi tan đi, hóa giải
chưởng lực của hắn.

Vết nứt lại lan rộng, ngọn núi nứt toác, một nhân ảnh từ trong núi bay

ra.

“Bất tử chi ma, rốt cuộc ta cũng đợi được ngươi, đã mấy ngàn năm.”
Độc Cô Bại Thiên lạnh lẽo quan sát nhân ảnh toàn thân đang phát hòa

quang trên không trung, lời lẽ vẫn vô cảm: “Ngươi là ai?”

Nhân ảnh bật cười điên cuồng, pha lẫn mùi vị thê lệ: “Ha ha…ta là ai,

ngươi quên rồi sao, tổ sư khai phái của Ngọc Hư phủ đây, một trong ngũ
đại thánh giả vây diệt ngươi năm xưa, để báo cừu cho các huynh đệ đã chết,
ta ở đây tu luyện mấy ngàn năm…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.