BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 152

Huyên nghĩ ta có thể quay trở lại, đến lúc đó không còn gì gọi là bí mật
nữa.”

“Tiểu bạch ngốc nghếch khẩu khí không nhỏ, đợi đến khi ngươi bảy

mươi tám mươi tuổi quay trở lại, có lẽ ta đã biến nơi đây thành cung điện
ngầm của ta, lúc đó có thể nói là ngươi xâm nhập vào địa phận của ta”

Độc Cô Bại Thiên cười nói: “tiểu nha đầu, ngươi quả thật là cuồng vọng,

chẳng sợ ai”

Huyên Huyên cũng cười, lộ xuất hàm răng trắng như tuyết và đôi má

lúm đồng tiền khả ái, vô cùng quyến rũ mê nhân.

Huyên Huyên nói: “như vậy, chúng ta quay trở lại đi, nơi này cổ quái

quá nhiều.”

“Tốt”
Hai người bắt đầu quay trở lại.
Bạch ngọc là đường, minh châu là đèn, nơi thần kì tựa như trong mộng

ẩn chứa những bí mật kinh thiên động địa ra sao?

Tiếng bước chân tại bạch ngọc thông đạo vang vọng hồi âm thanh thuý.
Nhanh chóng hai người quay trở lại chỗ giao tiếp giữa tường đá và bạch

ngọc, nhìn lại lần cuối bạch ngọc thông đạo huyền ảo, hai người kiên quyết
hướng bóng tối đi tiếp.

Huyên Huyên rút đoạn kiếm ra cầm tay, truyền công lực làm phát xuất

quang mang đạm đạm chiếu lên đường về, một lúc đi đến cửa thông lên
mặt đất.

Hai người bắt đầu phát sầu, với công lực của Độc Cô Bại Thiên không

thể nào, vô pháp bay lên độ cao ba mươi trượng.

Quyết định cuối cùng, do Huyên Huyên lên trước, sau đó thả dây xuống

kéo hắn.

Huyên Huyên hít một hơi dài, tay trái cầm đoạn kiếm của mình, tay phải

cầm trường kiếm của Độc Cô Bại Thiên, bay lên phía trên, thực lực sung
mãn của đế cấp cao thủ hiển lộ, nhảy một bước đã bay lên hai mươi trượng,
khinh công khủng bố này nếu như bị người trong võ lâm nhìn thấy có thể
quy là người trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.