BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 342

Đoạn hắn lại nghĩ: “Lẽ nào mình thật sự bị ma quỷ dụ hoặc, vì sao lại

dần dần chuyển biến, trước kia mình không thể dứt khỏi mối tình đầu mà.
Thay đổi thế này có sai lầm không, đối diện với giang hồ hiểm ác đúng là
cần một Độc Cô Bại Thiên thay đổi. Thiện ác do lòng mình, chỉ cần bản
thân mình giữ vững được là xong.”

Nghĩ vậy, hắn nhẹ lòng hẳn, những lấn cấn vì không giết Lãnh Vũ đã

được giải quyết, lại liệu thương cho nàng rồi dùng quỷ kế, không phải đã
tìm được điểm cân bằng giữa lương tâm và lợi ích rồi sao.

Trong sâu thẳm nội tâm hắn vang lên tiếng thở dài: Chỉ là một điểm cân

bằng cũng được coi là vấn đề sao?

Hắn phong tỏa một vài huyệt đạo của Lãnh Vũ, còn lại giải khai hết,

“nửa thời thần nữa, tất cả huyệt đạo sẽ được giải, ta dành đi trước một
bước, mong là vĩnh viễn không gặp lại.” Nói đoạn quay người lướt về phía
xa.

Độc Cô Bại Thiên đi xa rồi, nước mắt Lãnh Vũ mới trào ra, ba ngày nay

với nàng như trải qua ba chục năm, nội tâm đau khổ vô ngần. Nàng không
muốn khóc trước mặt tên ác ma, giờ hết sức ối hận bởi lúc đầu sao cứ đeo
theo hắn làm gì.

Nửa thời thần sau, rốt cuộc nàng cũng khôi phục công lực, quay người

ra khỏi vùng núi non, hướng về Lạc Thiên cung. Giờ này nàng chỉ muốn về
nhà, về căn phòng thân quen, về với thế giới riêng.

Độc Cô Bại Thiên từ từ bước ra khỏi chỗ nấp – một khối đá lớn, hắn vẫn

theo sát Lãnh Vũ nên mọi việc đều lọt vào mắt. Khóe môi hắn nở nụ cười,
tin rằng nhất thời Lãnh Vũ sẽ không làm phiền hắn.

Hắn nhíu mày, Lãnh Vũ mà lộ ra, thế lực lớn lao của Lạc Thiên cung

phải tính sao? Suy tư một hồi, hắn đột nhiên bật cười: “Người kiên cường,
háo thắng như Lãnh Vũ quyết không đem chuyện đó kể với ai.”

Thân hình cao lớn phối hợp với nét cười yêu dị trên mặt khiến hắn trông

như tà thần đứng giữa vùng núi non.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.