BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 372

xong bỏ đi vào trong rừng.

Lúc này sắc mặt của lão già cũng từ từ bình thường trở lại cười ha ha nói

“ Ông trời già, ông vẫn chưa muốn tiếp nhận ta. Ha ha đúng là họa thì
không lâu, người tốt thì sống ngàn năm! Đành chịu thôi, ai kêu ta là người
tốt chứ”

Nhìn thấy thái độ của lão nhân, Độc Cô Bại Thiên chẳng biết nói gì cho

được. Trương Bình nói “ Này, lão đầu, ta chỉ từng nghe nói “ họa lưu ngàn
năm “ thôi. Còn nữa, không phải ông trời không thù ông mà là do huynh đệ
bọn ta cứu ông thôi”.

Lão già trừng mắt nói “ Đi đi đi. Thanh niên bây giờ ăn to nói lớn rồi. Đi

đi, giúp lão nhân gia ta hai trái cây về đây để sau khi ăn xong còn có cái để
tráng miệng.”

“Ôi trời, lão già ngươi thật quá đáng! Ta là ân nhân cứu mạng của lão,

lão sao có thể nói với ân nhân như vậy chứ” Trương Bình tức tối nói

“ Gì…gì…. ngươi kêu la cái gì, chẳng lẽ trưởng bối của ngươi không

dạy ngươi phải tôn kính người già sao? Còn không mau đi hái trái cây về
đây, tới lúc đó sẽ có lợi cho ngươi đó”

Trương Bình hai mắt sáng rỡ “Không lẽ…. không lẽ ông là cao nhân

trong truyền thuyết, du hí hồng trần giả bộ bị bệnh ở đây sao?”

Lão nhân vuốt vuốt ngực, ra vẻ nghiêm túc “ Tiểu quỷ quả nhiên có chút

kiến thức. Còn không mau đi hái quả về đây”

“Được, được, được…. ta đi ngay đây. Lão nhân gia cứ chờ ở đây, Độc

Cô huynh đệ của ta sẽ chăm sóc cho lão nhân gia” Nói xong liền bỏ chạy
như điên.

Độc Cô Bại Thiên nhìn Trương Bình cười” Lão nhân gia, để vãn bối

đám bóp cho lão nhân gia thoải mái nhé”

Lão đầu nhìn hắn trong tâm phát hoảng” Miễn đi…. miễn đi. Ta hiện tại

thoải mái lắm rồi”

“Lão già lừa gạt này, ông còn cho mình là cao thủ à. Trong người một

chút chân khí cũng không có, cả người bị nội thương mà còn dám xưng là
cao nhân sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.