BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 90

lúc sau Độc Cô Phi Vũ buông hai tay ra, sau đó nở nụ cười: “Thằng cháu
ta… không chết”

Chúng nhân nghe xong hận ko thể đánh cho lão một cái, sau đó đều thở

hổn hển. Lý Thi cũng đồng cảm, hận không thể bứt râu của lão. Chúng
nhân trong nội tâm đều cao hứng, hôm nay đã xảy ra quá nhìu việc, vui
mừng đau buồn, chúng nhân đều không thể ngừng khóc, lớn tiếng chúc
mừng. Lão phu nhân cùng phu nhân càng vui hơn và đang khóc thút thít,
mỉm cười mà rơi lệ.

Qua một lúc mọi người đều bình tĩnh lại hết, lão già nói: “Ngôn Chí,

Ngươi sao lại mất bình tĩnh thế, làm kinh động đến mẹ ngươi”

“Dạ, Phụ thân nói phải ạ”
“Còn không gọi người đưa Bại Thiên vào trong đi”
Chúng nhân cẩn thận mang Bại Thiên vào trong, lão đầu lại tiếp tục nói:

“Bại Thiên chỉ chết giả, não vẫn còn hoạt động, nhịp tim và hô hấp không
ngừng hẳn chỉ là đập rất chậm, các ngươi về nhà đi, chắc vài ngày nữa là
tỉnh lại thôi.”

Chúng nhân ào ào bỏ đi.
Lý Thi dựa vào có duyên với ngọc thạch mà ở lại, đồng thời cũng muốn

lấy lại dây chuyền mặt ngọc. Nàng nhìn thấy Độc Cô Ngạo Nguyệt trước
khi về còn cùng với mẫu thân của Độc Cô Bại Thiên to nhỏ với nhau, còn
hướng về phía nàng, torng lòng hận không thể cắn hắn. Quả không sai,
thoáng sau mẫu thân Độc Cô Bại Thiên đi về phía nàng, nhiệt tình dị
thường. Lý Thi được “sủng ái” nhưng “kinh sợ”, thân thể thây không thoải
mái.

Đợi chúng nhân đi hết, còn lại một mình Độc Cô Phi Vũ, ông ta lẩm

bẩm tự nói: “xá thân thành ma, thân tử ma thành, ma tử thân sinh.”

Lúc đó Độc Cô Bại Thiên đang thần du thái hư, liên tục mơ màng. Lúc

này phát sinh sự tình vô cùng đặ biệt, ngọc thạch lại lóe sang lần nữa, màu
sắc dần dần trở nên trong trẻo trở thành một khối cực phẩm ngọc thạch. Lý
Thi nghĩ lặng lẽ thu hồi dây chuyền mặt ngọc, nhưng không thể nào lấy rời
khỏi Độc Cô Bại Thiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.