Trong khi Tony điều chỉnh nhiệt đố, Constance kẹp máy tính dưới nách đi
ra sau quầy.
- Tôi sẽ trông quán cho ông.
- Cô tính chuồn khỏi đây khi có nhiều khách đúng không? Tony ngờ vực.
Cô ngước mắt khỏi màn hình máy tính rồi nhìn lướt khắp phòng.
- Trừ tôi ra, ông thấy có nhiều khách ở đây lắm à?
Chạnh lòng, Tony bĩu môi phật ý rồi ra khỏi quán mà không nói thêm lời
nào.
Còn lại một mình, Constance đổi tần số radio để nghe tin tức trên France
Info. Cuối phần tin vắn, nữ nhà báo nêu vắn tắt diễn biến vụ bắt con tin vào
tối hôm trước trên một du thuyền của Công ty du thuyền Paris.
“Bị coi là rất nguy hiểm, hai kẻ lẩn trốn đang bị lực lượng cảnh sát truy
lùng ráo riết”
Đúng là Constance đang ráo tiết. Cô đã in tập tài liệu đầy đủ mà Lorenzo
Santos, người đồng nghiệp bên New York, chuyển cho cô. Với một chiếc
bút cùng một bút nhớ dòng, cô đánh dấu và ghi chú những cuộc điện thoại
của Larabee cũng như những giao dịch tài khoản mà cô thấy đáng ngờ.
Cô đã xác nhận được điều mà bà chủ khách sạn Grand Hôtel de la Butte
từng cho cô biết. Có vẻ Sebastian Larabee đã đặt một phòng hạng sang ở đó
từ trước một tuần. Nhưng có thật là chính hắn thực hiện giao dịch? Không
có gì dễ hơn chuyện đánh cắp mã số trên thẻ tín dụng. Bất kỳ ai thân cận
quanh hắn cũng có thể làm được việc này. Nhưng với mục đích gì?
Constance rất muốn tiếp cận với sao kê giao dịch tài khoản và những cuộc
gọi của Nikki Nikovski, nhưng Santos chỉ chuyển cho cô tài liệu liên quan