BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 125

“Hình như tôi đã vô tình hại chết cô ấy mất rồi! Nếu lúc đó tôi nghe thì đã
không xảy ra chuyện này!”

“Cô đừng như thế, cô ấy sắp chết nên hồn vía đi lung tung tìm người cứu,
nên cô mới nghe thôi, thật ra lúc ấy có mở nắp quan tài ngay thì cũng
không sống được, vì nó quá ít không khí!”

Cô nhớ đến thì nổi cả gai ốc, chả trách bữa đó cô leo lên nóc nhà mà mắt cứ
nhìn theo cái quan tài của cô ta, thì ra cô có linh cảm rằng trong quan tài đó
có người nói chuyện với mình, cô bấu tay vào nhau rồi nhìn bà Hậu

“Vậy tại sao cô ấy bị chôn sống vậy?”

“Tôi cũng đang thắc mắc! Nhưng mà…tôi nghĩ không phải là sơ xuất đâu,
mà là cố tình, cô mặc bộ đồ này vào đi, tôi sẽ nói cô nghe, theo tôi qua nhà
ông Lê”

Cô nghe theo lời bà Hậu, dẫu biết mình và tiểu thư ấy không quen biết
không thân thích, nhưng nghe nói bị chôn sống thì quá bức xúc, dù sao đi
nữa cũng phải qua nhà ông Lê xem sao, lúc nãy cô nghe giọng nói lạ thì đã
đoán chắc là giọng của cô ấy rồi, trước khi chết cô ấy gọi cô, chết rồi lại
tìm cô nhập vào, sau này cô sẽ đứng ra tìm nguyên nhân và có thể là hung
thủ cho cô ấy

“Được rồi, chúng ta đi!”

Bà Hậu vạch ra một tấm ảnh rồi mới kéo cô lại, bà treo tấm ảnh tiểu thư
Hoa lên tường rồi bắt đầu trang điểm cho cô giống hệt với cô ấy, từ cách vẽ
chân mày cho đến cách đánh son, bà Hậu liền nói

“Đảm bảo, người có tật giật mình là hung thủ! “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.