BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 707

“Ta mong một ngày nàng ấy sẽ suy nghĩ lại, tuy ngươi miệng mồm chua
ngoa, lại còn sất xược, nhưng ta biết ngươi rất tốt bụng!”

Nó mỉm cười cái rồi gật đầu.

“Còn ta chỉ mong nàng ấy một đời bình an hạnh phúc! “

Nói rồi nó ngẩn mặt lên nhìn, chợt nhắm mắt lại hít hà một hơi.

“Đến giờ rồi, chúng ta quay lại nhà thôi, chắc bây giờ bà Hà đã làm loạn
nhà đó lên rồi”

“Được!”

Nói xong quạ đen đã vụt bay về phía trước, cô nhanh nhẹn chạy theo sau,
chân cô đạp xuống dưới đất phát ra âm thanh xào xạc. Cô vừa chạy vừa
nhìn, sợ tối quá không thấy đường, băng qua khỏi khu rừng, nó lại dẫn cô
chạy vào một cánh đồng cỏ.

Lúc ấy chẳng biết nó dẫn cô đi đâu, chỉ biết chạy theo mà thôi, lúc ấy cô cứ
cắm đầu chạy, một lát khi đã quá mệt không thể chạy được nữa. Cô vịnh
tay bừa vào một hàng rào, chợt lát sau ngẩn mặt lên mới bất ngờ, cô nhìn
trân trân vào trong, sau đó lau đi giọt mồ hôi trêи trán.

Cô đẩy cửa bước vào trong, đây chính là điện thờ nhà họ Hoàng, cô quay
mặt qua nhìn nó. Nó đậu trêи một nhánh cây, rồi sau đó đáp xuống, nó đậu
trêи vai cô, bắt đầu đọc số thứ tự bước chân. Cô hiểu ý nó thế là cô cũng
bước theo, lát sau cô mò trêи nóc cửa, lấy chìa khóa ra rồi mở khóa. Kẽo
kẹt một tiếng rồi cánh cửa được mở ra. Bên trong lại phảng phất một sự
lạnh lẽo của những tấm bài vị làm bằng vàng, cô tiến gần lại rồi giơ tay lên,
nó liền nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.