BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 143

Zofia biết khát nước. Cô xem giờ trên đồng hồ đeo tay. Vẫn còn sớm mười
phút, cô nhìn quầy giải khát bằng đồng phía sau cửa kính quán cà phê rồi
đổi hướng đi. Cô chuẩn bị bước vào bên trong thì chợt thoáng nhận ra
Lucas đang ngồi bên một chiếc bàn và say sưa trò chuyện với vị giám đốc
bộ phận bất động sản của khu cảng. Bàng hoàng, cô lùi bước và quay lại đi
về phía thang máy.

Một lát sau, Lucas được người quản lý nhà hàng dẫn tói bàn nơi Zofia đang
ngồi đợi. Cô đứng lên, hắn hôn tay cô rồi mời cô ngồi xuống chỗ có thể
nhìn ra quang cảnh bên ngoài.
Trong suốt bửa ăn, Lucas đặt hàng trăm câu hỏi và Zofia đưa ra đến hàng
ngàn câu trả lời. Hắn thưởng thức món ngon của thực đơn, cô không đụng
tới một chút nào, tế nhị gạt thức ăn ra bốn góc đĩa. Những phút người phục
vụ bàn xen vào điều khiển họ cảm thấy như dài vô tận. Đến lúc anh ta lại
bước đến gần, trong tay cầm một chiếc máy nhỏ hút vụn bánh trông giống
như một lưỡi liềm bên ngoài bọc lông, Lucas liền đến ngồi cạnh Zofia và
thổi một hơi thật mạnh lên tấm khăn trải bàn.

- Đấy, giờ thì sạch rồi! Anh có thể để mặc chúng tôi, cảm ơn nhiều! - Hắn
nói với anh chàng phục vụ.

Họ lại tiếp tục trò chuyện. Cánh tay của Lucas đặt tì lên thành ghế, Zofia có
thể cảm nhận hơi ấm từ bàn tay hắn tỏa ra, ngay sát gáy cô.

Người phục vụ bàn lại bước tới khiến Lucas nổi cáu. Anh ta đặt trước mặt
họ hai chiếc thìa và một dĩa sô-cô-la nóng chảy. Anh ta xoay chiếc đĩa
hướng và phía hai người, vươn thẳng người như một cây cột rồi tự hào
thông báo tên món tráng miệng.

- Đúng là nhờ có anh nói rõ cho, - Lucas đáp, vẻ bực bội, - nếu không có
thể người ta đã tưởng nhầm với món bánh phồng nhân cà-rốt!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.