BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 218


Zofia là Lucas ngồi bên bàn rồi ba người cùng ăn bữa sang. Sau khi Lùcas
đã nuốt hết miếng bánh cuối cùng, họ dọn dẹp gian bếp và đặt Mathilde
ngồi thoải mái vào giường của cô. Zofia quyết định đưa Lucas đi cùng trong
ngày làm việc của cô bắt đầu từ việc đến xem xét khu cảng. Cô lấy chiếc áo
mưa treo tren cây móc áo, Lucas ném một cái nhìn ngao ngán về phía chiếc
áo vét trong tình trạng thê thảm. Mathilde liền góp ý với hắn rằng một chiếc
sơ mi chỉ có một ống tay có vẻ hơi quá đặc biệt so với xugn quanh. Trong
số đồ đạc của cô có một chiếc áo somi nam và đồng ý cho hắn mượn với
điều kiện hắn phải hứa trả nó cho cô trong tình trạng nguyên vẹn như khi
hắn mắc vào, hắn cám ơn cô. Vài phút sau, họ đang dợm bước ra phố thì
nghe giọng bà Reine vang lên gọi họ lại. Bà đứng chống nạnh ở chính giữa
lối vào và mắng Lucas.

- Nhìn anh như vậy, có thể người ra sẽ cho rằng anh được cấu tạo bằng một
chất bền vững, song cũng đừng có tìm cach dụ dỗ quỷ dữ rồi cảm lạnh đó.
Đi theo tôi!

Bà quay vào căn hộ và mở cái tủ cũ. Cánh cửa gỗ rít lên trên bản lề. Bà
Reine đẩy mọt vài thứ đồ sang bên rồi lôi ra một chiếc áo vét cũ được treo
trên mắc áo, bà đưa nó cho Lucas.

- Nó cũng chẳng còn trẻ trung gì cho cam, nhưng kiểu kẻ caro này chẳng
bao giở lỗi thời cả, nếu như anh muốn biết ý kiến của tôi, hơn nữa vải tuýt
giữ ẩm rất tốt!

Bà giúp Lucas xỏ áo vào người, tỏng nó vừa vặn cứ như được cắt may riêng
cho hắn, rồi nháy mắt nhìn Zofia.

- Cháu đừng cố tìm hiểu chiếc áo này của ai, được chứ! Ở tuổi bác, người ta
có quyền làm bất cứ điều gì với những kỉe vật của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.