BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 228

- Em nghe rất rõ anh nói gì rồi!Anh đã đi giúp em nửa quãng đường, bây
giờ thì em phải đi nốt quãng đường còn lại, về phía anh. Hãy để mặc lão ta
ở chỗ đó!

- Anh bị điên rồi ư?

- Không, logic thôi!Anh đã đọc trong một cuốn csách rất hay của Hilton
rằng yêu có nghĩa là chia sẻ, mỗi người phải tiến 1 bước về phía người kia!
Em đã yêu cầu anh làm điều không thể, anh đã làm điều đó vì em, em cũng
nên chấp nhận từ bỏ 1 chút bản thân. Hãy để lão ở nơi lão đag đứng. Hãy
chọn giữa anh và lão già!

Ông già vỗ vỗ vào vai Zofia

- Tôi không muốn ngắt lời cô câu đâu, nhưng thực sự cô cậu sắp làm tôi bị
muộn vì caau chuyện của hai người rồi. Hay quay lại chỗ anh bạn của cô đi!

Rồi không đợi thêm phút nào, ông tự mình di qua nốt quãng đường còn lại.

Zofia quay lại chỗ Lucas đang đứng tựa vào xe, ánh mắt cô thật buồn bã.
Hắn mở cửa x echo cô, chờ cô ngồi vào xe rồi cũng vào ngồi sau tay lái,
nhưng chiếc Ford vẫn đứng yên.

- Đừng nhìn anh như vậy, anh thực sự rất lấy làm tiếc vì đã không thể đi
được đến tận cùng- hắn nói

Cô hít một hơi thật sâu rồi cất tiếng trả lời, vẻ nghĩ ngợi:

- Một cây mọc cần đến trăm năm, song chỉ cần vài phút cũng đủ để thiêu rụi
nó..

- Chắc chắn rồi, nhưng em đang muốn nói gì đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.