BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 57

Liu Tran vẫn đứng giữa gian phòng giờ đã vắng bóng người. Zofia nắm lấy
cánh tay và kéo ông về phía cửa nhưng ông ra sức cưỡng lại, mắt nhìn về
phía Mathide lúc này vẫn đứng như hóa đá cách họ vài mét. Cô vẫn không
hề nhúc nhích.

- Tôi sẽ ra sau cùng - Liu nói đúng vào lúc 1 người phụ bếp chạy ra khỏi
bếp, miệng hét toáng lên.

Một tiếng nổ lớn đinh tai khiến mọi thứ xung quanh bắn tung lên. Chiếc đèn
chùm bung ra bởi chấn động đang làm cả gian phòng rung chuyển và nặng
nề rơi xuống sàn . Bàn ghế như bị hút về phía khung cửa nơi các tấm kính
vỡ vụn rơi tung tóe trên mặt đất bên ngoài. Hàng ngàn mảnh thuỷ tinh màu
đỏ, xanh lá cây, xanh da trời rơi xuống như mưa trên đống gạch vữa. Một
làn hơi hăgn hắc xám xịt tràn vào phòng ăn rồi cuồn cuộn bốc ra ngoài qua
lỗ hổng khổng lồ. Sau tiếng ồn ào tiếp theo tai biến là 1 sự yên tĩnh đến
nghẹt thở. Đậu xe phía dưới, Lucas đóng cửa kính của chiếc xe mà hắn vừa
mới xoáy được trước đó 1 giờ. Hắn vô cùng khó chịu vì bụi bặm, và đặc
biệt là vì mọi thứ đã không hề diễn ra như hắn mong muốn.

Zofia đẩy chiếc tủ to đùng đang đè lên người cô. Cô xoa đầu gối rồi bước
qua 1 chiếc bàn bị lật đổ và nhìn đóng đồ đạc ngổn ngang xung quanh.
Dưới chân cây đèn lớn, giờ đã mất hết vẻ huy lúc trước, ông chủ nhà hàng
nằm sóng soài, hơi thở khó nhọc và đứt quãng. Zofia bước vội về phía ông.
Liu nhăn mặt, rũ ra vì đớn đau. Máu chảy dồn trong phổi khiến tim ông thắt
lại sau từng hơi thở. Từ đẳng xa, tiếng còi xe cứu hỏa ngân vang khắp càc
nẻo đường trong thành phố.

Zofia xin Liu cố chịu đựng.

- Cô thật đáng quý - ông già người Hoa thở dài.

Cô nắm lấy bàn tay ông , Liu cầm tay cô áp lên lồng ngực mình giờ đan g

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.