BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 110

một mực lau lui lau tới sàn nhà…

Tôi linh cảm thấy có điều gì đó bất ổn, nhưng không dám nói bừa, trong lúc
tinh thần hoảng loạn, tôi đưa tay chỉ về phía cửa của Đại Kỳ ra ý với Tiểu
Nghệ rằng, chúng ta nên đi tìm Đại Kỳ và Tiểu Thanh. Tiểu Nghệ vẫy tay
trong hoảng loạn rồi dùng sức đẩy tôi tiếp tục đi lên tầng ba, vừa đi vừa chỉ
xuống chân tôi ý nói tôi nên đi nhẹ tiếng một chút. Hai chúng tôi nắm chặt
tay nhau từng bước nhè nhẹ lên lầu, không dám để phát ra tiếng động nào,
đồng thời thỉnh thoảng liếc nhìn bóng người đó có lên theo chúng tôi
không. Nhưng hình như cô ta không có động tĩnh gì, cứ xoay lưng lại với
chúng tôi nên chúng tôi không nhìn rõ mặt người đó. Khó khăn lắm chúng
tôi mới lên đến tầng ba, tôi hết sức nhẹ nhàng mở cửa ra, rồi cả hai lẻn vào
phòng như hai tên trộm.

Vào phòng rồi tôi mới thấy trán mình đầy mồ hôi, trong lòng cứ thấp tha
thấp thỏm. Tôi vội hỏi Tiểu Nghệ: “Người phụ nữ kia rốt cục là ai? có
chuyện gì?”
Tiểu Nghệ trả lời trong lúc hồn lìa khỏi xác: “người mà tôi thấy hôm trước
chính là bà ta”.
- Hôm nào? Tôi hỏi vặn lại.
- Chính là người mà hôm tôi ngửi thấy mùi xác thối ấy, chính hôm ấy bà ta
đã đi ngược xuống trong khi tôi đi lên. Tiểu Nghệ nhìn tôi đáp khẽ.
- Cậu nói là người có mùi thối phát ra? tại sao vừa rồi chúng ta chẳng ngửi
thấy mùi gì cả?
- Không biết, không biết, cậu đóng cửa nhanh lên đi.
Tiểu Nghệ hoảng hốt đi đến gần cửa khoá cửa lại.
Lúc đó tôi chưa hết cơn bàng hoàng, ngồi lên giường mà người cứ ớn lạnh
từng cơn. “Vậy con mụ chết tiệt kia rốt cục là người hay ma?”
Mấy hôm trước sao không thấy? Còn mùi thối kia liệu có liên quan gì đến
cô ta không?

Trong đầu tôi cứ tua đi tua lại cảnh tượng vừa trông thấy ở chân cầu thang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.