BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 146

người vùng khác đến như các anh sao dám tự tiện vào trong miễu nghỉ,
không sợ….”
- Không sợ gì? Nghe gã mổ lợn ấp úng không nói, tôi vội vàng ráo hỏi.
- Không sợ tổ tông giáng tội à? Gã mổ lợn sắc mặt khó chịu nói: “không
mua gì thì đi đi, cút nhanh đi”
Gã điên ngồi bên chiếc bàn bát tiên cũng mở mồm cười, bắt chước dáng vẻ
của tên mổ lợn làm ra dáng vẻ đuổi người đi: “cút đi mau, đi đi mau”
Khâu Lão Tứ đưa mắt ra hiệu cho tôi, nhân lúc gã mổ lợn thừ người ra tôi
nhanh nhẹn chui qua nách hắn tiến vào trong phòng nấu ăn, khói nhiều quá
không nhìn thấy rõ gì cả, trong góc phòng có mấy chiếc chum cao gần đầu
người, bên các chiếc chum có bếp đất khá to, trên xà nhà trong phòng đang
treo một vật gì đầy máu me…
Tim tôi đập thình thịch liên hồi, có phải vật bị treo kia là xác của thằng
Hiệu anh?
- Mày làm gì thế? Tên mổ lợn túm lấy tôi kéo ra mắng “các ngươi ở vùng
ngoài kia có phải đều là những kẻ mất lịch sự như các ngươi không?”
- Kia… kia là gì vậy? Tôi vội vội vàng vàng ấp a ấp úng chỉ vào vật treo
trên xà nhà hỏi.
- Là một miếng thịt lợn sống, mẹ kiếp chúng mày, rốt cục chúng mày muốn
gì? Chúng mày muốn ăn cắp bí quyết làm muối thịt lợn của ông mày sao?

Gã mổ lợn lấy tay đẩy tôi ra khỏi phòng, “chúng mày chưa nhìn thấy thịt
lợn sống bao giờ à? nếu muốn xem thì vào mà xem, xem xong cút ngay cho
ông mày”

Chúng tôi nhốn nháo chạy ra khỏi phòng bếp, trong căn phòng này, ngoài
chân lợn, thủ lợn và mình lợn cũng như các dụng cụ mổ lợn ra không có gì
nữa cả.

Sau khi ra khỏi nhà gã mổ lợn, trong lòng chúng tôi ai nấy đều như có thêm
tảng đá nặng trĩu trong đầu, việc này quá quái dị, quá đáng sợ, quá khủng
khiếp, chúng tôi hoàn toàn không ai ngờ trước được. Gã điên điên khùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.