BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 153

Cả bộ bài tú dưới gốc cây cũng chẳng còn con bài nào nữa, thậm chí cả vết
máu trên đất cũng chẳng còn. Nhìn lại nơi đây hình như vẫn bình yên như
chưa từng xảy ra chuyện gì!
Phong Vận Đan ôm lấy hai tay, nói ấp úng, giọng nói đã trở thành tiếng
khóc: “Đi thôi, đi thôi, Hồ Tử, chúng ta đi nhanh…”
Ánh mắt tôi đảo tới cái miệng giếng kia, chẳng lẽ câu chuyện kỳ quái mà
Lão Tứ kể là thực? Chẳng lẽ có người giết người móc tim? Quả thực có
người mang thi thể người chết quẳng xuống giếng?
Trong đầu tôi bỗng nảy sinh ý định táo bạo, không biết sợ sệt là gì, tôi
muốn lật nắp giếng đó xem sao, rốt cục thi thể của Hiệu anh có ở trong đó
không? Tuy nhiên lúc này việc tìm bằng chứng thi thể của thằng Hiệu anh
đã không còn ý nghĩa gì nhưng tôi vẫn muốn biết sự thật là gì? Chúng ta
hiểu quá ít về hung thủ trong bóng tối kia, chúng ta không biết hung thủ kia
rốt cục là ai, là tên mổ lợn hay là ma quỷ trong truyền thuyết?
Việc mở cái miệng giếng giống như việc vén mở chân tướng sự việc, tôi
không tự chủ được, cứ đi tìm viên gạch lớn, chạy đến cái miệng giếng kia.
Phong Vận Đan sững người nhìn tôi, run cầm cập không ngớt.
Tôi nghĩ là máu điên trong tôi đã đến cơn, từ nhỏ tính tôi đã thế. Bình
thường tôi rất nhát gan, nhưng một khi ai đó đã làm tôi nổi con ma lồi trong
người lên thì tôi bất chấp tất cả, cho dù trời long đất lở cũng mặc.
Trước đây tôi từng ăn cắp, nhưng lần đó vì cô ấy làm tôi giận quá nên ăn
cắp túi xách cho đã giận thôi.
Lần này tên giết người chọc giận tôi, nếu là có thật như trong truyền thuyết
thì đằng nào cũng chết, chi bằng liều mạng xem chân tướng sự việc thế
nào. Tôi đập mãi ổ khoá mới bật ra, hít lấy một hơi dài tôi dốc toàn lực lật
tấm chắn miệng giếng lên. Bỗng trong giếng bật lên một cánh tay trắng
bệch. Tôi giật thót mình, thụt lùi mấy bước rồi nhũn người xuống đất.
Phong Vận Đan đứng sau lưng tôi bỗng như cấm khẩu không nói được lời
nào, sự sợ hãi đã lên đến cực điểm, muốn thét lên nhưng không đủ sức nữa.
Cánh tay cứ đưa lên cứng đờ ở đấy, tôi trấn tĩnh lại, từ từ tiến đến.
Đó là thằng Thư Sinh.
Tôi kéo thằng Thư Sinh ra, họ chết cùng một kiểu, bị moi tim, mắt trợn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.