BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 7

khốc đó. Dù đó là một thây người, thì hắn vẫn cứ muốn tìm cho bằng được
chủ nhân của cánh tay kia.

Trong thoáng chốc, nỗi thất vọng đã bao phủ tâm hồn hắn, hắn gục quỵ
xuống đất rồi cười gằn trong nỗi sợ thất thanh. Hoá ra, chẳng phải là bàn
tay ai buộc chân hắn cả, đó chỉ là một sợi dây cát đằng đã khô mà thôi.

Trên đầu hắn, vụt qua mấy con quạ đen, “quác” một tiếng ai oán ghê người,
tiếng kêu như xé toang bầu trời đỏ ối. Sau trận cười gằn thảm thương đó
hắn ậm ự mấy tiếng rồi vội vàng nhặt lấy chiếc bút vẽ và mảnh giấy trắng
đang nằm bên mình lên, vội vàng vẽ cảnh đám cỏ hoang rậm rạp trước mặt.

Mấy sợi gân xanh trên trán hắn lại nổi lên, từ đôi mắt đỏ ngầu những đường
mạch máu giờ đã lộ ra vẻ chú tâm cao độ, bàn tay phải như được điều khiển
bởi bàn tay quỷ thần nằm ngoài tầm kiểm soát của ý chí, thế là hắn cứ cặm
cụi vẽ một cách máy móc cảnh vật trước mắt.
Sau khi vẽ xong, hắn bỗng thấy tim đập liên hồi, hắn há mồm thở dốc
giống như vận động viên chạy đua vòng cuối. Sau một hồi, hơi thở đã trở
lại bình thường, hắn nhìn lại bản vẽ vừa phác thảo trong tay… Không có!
Không có…

Cả bức vẽ, ngoài những đám cỏ rậm mọc bừa phứa ra, thì chẳng có gì cả!
“Tại sao?”. - Hắn nghiến chặt răng, cúi đầu nôn ra mấy tiếng: “Mẹ kiếp, rốt
cục mày ở đâu?”.
Lần đầu tiên phát hiện nét bút của mình có thể vẽ được cả linh hồn của ma
quỷ, hắn vô cùng kinh ngạc. Đó là khi hắn vẽ cảnh thực bên chiếc cầu đá,
khi vẽ xong hắn vô tình phát hiện nằm ngay dưới gầm cầu là một người con
gái đã khô.
Đấy là một pha vô cùng quan trọng, sự xuất hiện quái dị của người con gái
dưới gầm cầu kia sẽ phá vỡ cung cách của toàn bức họa hắn không thể
không chú ý đến trong khi vẽ. Điều đáng sợ là, hắn hoàn toàn vô thức khi
vẽ hình người con gái lên bức họa của mình, ký ức về thời gian khi vẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.