BẪY TÌNH, YÊU GIẢ THÀNH THẬT - Trang 216

Khó khăn lắm cô mới về đến bãi đậu xe, bất đắc dĩ vẫn phải nhìn thấy vẻ

mặt lạnh của Lý Thân Ninh, Lý Thân Ninh kéo ra cửa bên ghế lái phụ, thái
độ rõ là khác thường, hắn nói với cô: "Sao khi nãy cô lạ vậy?"

Tư Gia Di vội vàng quay đầu nhìn gương chiếu hậu: "Không có."

"Khẩu thị tâm phi." (*)

(*) Miệng nói một đằng, tâm nghĩ một nẻo

Lý Thân Ninh muốn cô tự định nghĩa, cô cũng không phản bác.

Đường đi thật yên tĩnh, một con người chân chính khác thường như Lý

Thân Ninh thế nhưng lại chủ động đánh vỡ trầm mặc: "Tôi đã từng thấy qua
cô nhìn gương tự lảm nhảm hệt như một tên ngốc."

". . . . . ."

"Tôi còn nhớ, khi đó ai kia tự một mực nói với mình, “Tư Gia Di, cười”.

Sau đó cô thật sự bật cười. Tôi không biết nên nói cô rất giả tạo, hay là nên
nói cô rất đáng thương."

Tư Gia Di cảm thấy tức giận: "Tôi giả tạo hay đáng thương không liên

quan tới anh."

"Chân thật thế này mới là cô, muốn tức giận liền tức giận, có cái gì

không tốt, cố giả vờ mình có tâm địa Bồ Tát chi?" Giọng người đàn ông này
không giống như đang châm chọc, trái ngược lại, như đang thật lòng
khuyên cô.

Nhưng càng thế này, càng làm người ta khó có thể tiếp nhận. Tư Gia Di

thắng mạnh xe: "Vậy tôi sẽ không giả bộ mình có tâm địa Bồ Tát gì đó với
anh. Xuống xe!"

Cửa xe đã thay hắn mở ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.