BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 578

Kỷ Chinh than thở, "Không hiểu liền không hiểu đi, ngươi chỉ cần nhớ

kỹ, ta là vì tốt cho ngươi. Người trong khắp thiên hạ này, chỉ có ta đối với
ngươi tốt nhất."

"Vì sao ngươi lại đối với ta tốt như vậy?"

Kỷ Chinh cười khổ một tiếng, đáp, "Ta không có cha, mẹ ruột thì chết,

ca ca là hoàng đế, ta ở vương phủ cô đơn một mình, thật sự thiếu người tri
kỷ. Ta xem ngươi là tri kỷ, hi vọng hai ta không phụ nhau, ngươi lại không
hiểu, ta cũng không có cách nào. Nếu ngươi cảm thấy ta không xứng làm
tri kỷ của ngươi, vậy xin ngươi nhanh chóng nói với ta, ta người này biết
điều lắm lắm, nhất định sẽ không lại phiền nhiễu ngươi."

Điền Thất có chút cảm động, lần đầu tiên nghiêm túc đánh giá Kỷ

Chinh. Thiếu niên có dáng vẻ phong lưu kia, lúc này ở hai hàng lông mày
treo một vài tia vắng vẻ, giống như là tùng bách bị gió mưa của mùa thu
kìm đánh quá, tuy rơi rụng, nhưng rồi lại quật cường. Nàng không khỏi
nghĩ đến chính mình, nàng cũng là không cha không mẹ, tình thân đạm bạc,
tự mình một người phiêu linh ở trên cõi đời này, giống như là một cánh
nhạn mất bầy, không quê hương gửi gắm cõi lòng, không người tâm sự,
cũng không biết ngày mai chính mình sẽ đến đâu về đâu.

Nghĩ nghĩ, Điền Thất liền có chút cảm giác đồng bệnh tương liên,

hoảng hoảng hốt hốt mà thở dài.

Ngón tay đang siết chặt ly rượu của Kỷ Chinh đột nhiên buông lỏng,

khóe miệng nhỏ đến không thể thấy khẽ cong lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.