BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 594

mang tới." Người kia nói xong, lấy từ trong tay áo ra một cái con dấu làm
bằng đá thọ sơn, dùng hai tay trình lên.

Thịnh An Hoài đem con dấu kia đưa đến trước mặt Kỷ Hành, Kỷ

Hành nắm con dấu chỉ nhìn thoáng qua, lại hỏi, "Hắn mua thứ này hết bao
nhiêu tiền?"

"Thưa Hoàng thượng, tổng cộng năm mươi lượng. Hắn nói với người

ta, tiền của hắn đều bị người xấu trộm đi, chỉ thừa lại bao nhiêu đó."

Kỷ Hành coi thường câu nói phía sau. Hắn bắt đầu hoài nghi từ chỗ

này. Một người, nhất là người tham tài, muốn bỏ đi, nhất định sẽ nghĩ cách
tụ tập tất cả tiền bạc của mình, phương pháp của Điền Thất lại trái ngược,
dùng còn sót lại ít tiền đi mua đồ cổ, còn đem đồ cổ để ở tiệm Bảo Hòa,
điều này thuyết minh cái gì?

Thuyết minh Điền Thất căn bản là không quyết định bỏ đi!

Cái cách nghĩ này làm cho Kỷ Hành có chút kích động, Điền Thất có

lẽ là không phải chủ động ra thành, không, hắn hẳn là căn bản không ra
khỏi thành, người ra thành kia khẳng định không phải hắn, nếu không cũng
sẽ không mang khăn che mặt!

Cũng là nói, tiểu biến thái kia rất có khả năng bị ép đi chỗ khác, hắn là

bị bắt cóc!

Nghĩ đến đây, trái tim vừa để xuống của Kỷ Hành lại thót lên, hắn

cưỡng ép áp chế nỗi lòng nhấp nhô của bản thân, lại hỏi, "Hắn đi trường thi
làm cái gì?"

"Là đi đưa tam công tử của Trịnh thủ phụ và công tử của Đường đại

nhâu đến chỗ thi hương."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.