BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 739

Hắn chỉ có thể để nàng xuống trước, tách nhau ra, tiếp theo đẩy nàng

đến bên cây phong mà tiếp tục quấn quít hôn nhau.

Hôn hôn, Kỷ Hành phát giác trên mặt có chút ướt, hắn cho rằng là

nước mắt của Điền Thất, mở mắt vừa nhìn, lại phát hiện bầu trời đã bay
xuống mưa phùn.

Rõ ràng vừa rồi vẫn chỉ là có chút đám mây thôi, cơn mưa này tới

được cũng quá nhanh. Cũng không phải là mùa hè, thực là kỳ quái.

Kỷ Hành đem Điền Thất vừa bị hôn đến nhũn cả đùi ra kéo lên đứng

vững, sửa sang lại quần áo, sau đó dắt tay nàng xuống núi. Tuy rằng mưa
không lớn, nhưng mưa thu rất lạnh, dính vào người dễ dàng cảm lạnh.

Ngay từ đầu hai người đều đi được không nhanh không chậm, càng về

sau càng bắt đầu chạy vội. May là thềm đá tuy rằng trơn, nhưng thân thủ
của Kỷ Hành tốt lắm, nhiều lần tại lúc Điền Thất sắp té ngã thì Kỷ Hành
đều sẽ đem nàng kéo trở về.

Khi bọn họ chạy về Ngọc Nhân Quán thì Điền Thất đã mệt được kiệt

sức. Thịnh An Hoài đã sớm sớm chuẩn bị sẵn nước gừng, lúc này ông ta đã
yên lặng biến mất. Thịnh An Hoài tính có chút sai, dự báo thời tiết của
Khâm Thiên Giam thật là không quá đáng tin, vốn tưởng rằng là một ngày
trời trong, không nghĩ đến lại có mưa.

Kỷ Hành kéo Điền Thất đi vào suối nước nóng trong Ngọc Nhân Quán

tắm rửa. Suối nước nóng này không lớn, trung gian dùng một bức tường đá
ngăn cách, phía dưới tương thông, hình thành một ao uyên ương một chia
làm hai. Điền Thất vừa thấy được suối nước nóng này ngăn cách thì liền
yên tâm, đem Kỷ Hành đẩy qua một bên khác, còn nàng thì khẩn cấp cởi áo
bước vào hồ.

Thoải mái!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.