BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 133

Vào buổi chiều, khi nghĩ tới cái đêm sắp tới, lo âu về những mối nguy

hiểm chúng tôi sẽ đối mặt, tôi hỏi:

- Còn những câu thần chú tấn công thì sao?

- Hiện giờ quan ngại duy nhất của chúng ta là sống sót.

Drust đáp, rồi nhìn quanh. Chúng tôi không đứng gần bất kỳ người

nào khác, ngoại trừ Bran. Nó bước sau lưng tôi như một con chó săn trung
thành. Drust hạ thấp giọng:

- Cô phải nghĩ tới sự bình an của chính mình nếu chúng ta bị tấn công.

Đừng tự đặt mình vào vòng nguy hiểm, thậm chí để cứu người khác. Ta cần
cô, Bec. Người dân của cô cũng cần cô. Đừng lãng phí mạng sống của
mình với việc cố cứu một người không quan trọng.

Tôi hỏi một cách láu lỉnh:

- Ông không muốn tôi chiến đấu sao? Ông muốn tôi đứng sang một

bên và để cho các bạn của tôi chết sao?

Ông đáp:

- Cô phải làm như thế.

- Tôi không thể, tôi sẽ không làm như thế. Không, trừ phi ông nói cho

tôi biết ông muốn tôi phải làm gì.

Drust nhún vai:

- Ta đang đưa ra cho cô một lời khuyên tốt. Cứ làm ngơ nó nếu cô

muốn. Bây giờ chúng ta sẽ tập một kiểu thần chú mới. Câu này cho cô
ngoại hình của một người khổng lồ. Nó sẽ khiến cho một số con yêu nhất
định sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.