BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 67

- Tôi sẽ đi với cô bé này.

- Vì sao? - Goll hỏi, không phải thách đố, chỉ là tò mò.

Orna nhún vai:

- Một cảm giác.

Lorcan dùng mũi dao gõ gõ lên mấy cái khuyên tai:

- Tôi không cảm thấy chúng ta sẽ sống nếu đi tiếp, nhưng tôi chắc

chắn chúng ta sẽ chết nếu ở lại.

Goll nhìn quanh vào mấy người kia và dò hỏi bằng ánh mắt. Họ đáp

lại với những tia nhìn yếu ớt và những cái nhún vai cam chịu. Ông nói, đút
kiếm vào bao:

- Cứ thế đi. Bec, dẫn đường cho chúng tôi.

Chúng tôi co giò chạy.

-> Mồ hôi nhễ nhại. Kinh hoàng. Những âm thanh của lũ yêu đang

đuổi theo. Gần sát gót chúng tôi. Một phút nữa, có thể hai, chúng tôi sẽ
buộc phải dừng lại và chiến đấu - dừng lại và chết.

Cây cối quanh chúng tôi dày đặc. Không thể nhìn xa. Trời tối. Quá tối.

Tôi ngẩng lên và nhìn thấy những cành nhánh phụ, những mảnh vải, những
tấm tranh bị xé khỏi mái nhà, mọi loại mảnh vụn rải rác trên những chòm
cây, nối kết những cành lá trên cao, che mất ánh sáng của vầng trăng và
những vì sao.

Bụng tôi thắt lại. Đây là một cái bẫy! Tôi đã sai lầm. Chạy Nhanh đã

được cử tới để dẫn chúng tôi tới cái chết. Và chúng tôi ngã xuống vì điều
này. Tôi toan hét lên lời cảnh báo, dù nó đã quá muộn màng. Thế rồi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.