BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 91

từng nghe những câu chuyện kể về cách họ hiến tế trẻ con cho các thần
linh, nuôi dưỡng những con yêu, dựng những ngọn núi, san bằng những
thành lũy và nghịch chuyển dòng chảy của những con sông.

Cuối cùng, Drust nhìn Chạy Nhanh. Ông ta mỉm cười với thằng bé, rồi

búng mấy ngón tay. Chạy Nhanh đi tới chỗ ông ta như một con chó tới với
chủ của nó. Drust vò rối mái tóc dơ bẩn của thằng bé, nụ cười rộng mở, ông
ta nói:

- Cậu làm tốt lắm, Bran.

Tôi thở dốc:

- Bran! Đó là tên của nó? Nó chưa bao giờ nói với chúng tôi. Chúng

tôi gọi nó là Chạy Nhanh vì...

Drust bình thản nhìn tôi và tôi dừng lời. Trong mắt ông ta không có vẻ

đe dọa, nhưng cũng không có sự nồng ấm. Ông ta nghiên cứu tôi giống hệt
cách tôi đã nghiên cứu những con yêu bị chết trong quá khứ.

Người tu sĩ nói với giọng không phải của người vùng này:

- Phải. Nó là Bran. Nó không nói với cô vì nó không thể nhớ những

cái tên.

Drust nói chậm rãi, những từ nghe thật lạ trên đôi môi của ông ta. Tôi

nghĩ ngôn ngữ của chúng tôi không phải là tiếng mẹ đẻ của ông ta.

Fiachna lặng lẽ hỏi:

- Có phải Bran từ đây đến hay không? Hay nó là đệ tử của ông?

Drust nhướng mày một cách chế giễu:

- Anh nghĩ ta sẽ nhận một đứa ngu khờ làm đệ tử hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.