BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 164

lực phản hồi làm Cún, yếu hơn, văng tít ra xa. Chiếc chân dập nát gây cho
Cún đau đến tê dại, không sao gượng dậy nổi. Tên Tô cũng choáng váng
trước cú đánh của Cún nhưng hắn thấy đối thủ của mình đang ở thế yếu
liền lao đến chỗ Cún. Chú Ki chồm lên cản bước chân của hắn nhưng tên
Giôn lại đang nhằm thẳng vào chú để tấn công. Chú Ki phải quay lại
chống trả với tên Giôn, Tô thừa dịp phi đến cắn mạnh vào cổ Cún. Anh
Mích đuổi theo đớp vào đùi Tô cản phá nhưng hắn cố chịu đau vừa gặm
chặt cổ Cún vừa day mạnh cho đến khi cả hàm răng của hắn ngập sâu vào
cổ, bóp vỡ yết hầu của Cún mới chịu buông ra.

Lúc này tên Giôn chống đỡ với chú Ki và chú Cộc đã thấm mệt, thấy

Tô bị Mích đả thương hắn liền bỏ chạy. Tô liếc thấy đồng bọn chạy cũng
tập tễnh bỏ chạy theo. Chú Ki, chú Cộc và anh Mích ít nhiều đều bị thương
nên không còn đủ sức để đuổi theo nữa. Trận chiến kết thúc khi mặt trời
đứng bóng. Máu loang trên vạt cỏ, bắn vào những nụ tầm xuân, rớt cả
xuống mấy vũng nước quanh đó. Chiến tranh đã thực sự bắt đầu và anh em
nhà Cún là một trong những nạn nhân đầu tiên...

Câu chuyện viết đến đây thì tạm dừng. Đạo bảo: “Con bé có óc quan

sát rất khá anh Việt ạ. Mới lớp năm mà viết được như thế này thì sau này
nó sẽ vượt cả em đấy”. Cả Minh Việt và Đạo đều hồi hộp chờ được đọc
những dòng tiếp theo của con bé nhưng một lần từ trường trở về nhà con Ly
bỗng kêu nhức mỏi cánh tay phải. Rồi bữa tối hôm đó con bé đang ăn cơm
bỗng đánh rơi đũa và không sao cầm lại được nữa. Minh Việt đưa con gái
vào bệnh viện nằm hàng tháng trời, cuối cùng đành phải chấp nhận kết luận
của bác sĩ là con bé bị ảnh hưởng chất độc hóa học từ bố nên một số bộ
phận cơ trên người đang bắt đầu teo đi. Rất buồn về chuyện này nhưng
Minh Việt không muốn để con gái biết bệnh tình của nó, anh vẫn thường tỏ
ra lạc quan để cố xoá đi mặc cảm trong con bé. Nhưng dường như Ly cũng
biết điều đó nên em không buồn chán, thất vọng mà tỏ ra rất có nghị lực. Ly
chuyển sang tập viết tay trái và không lâu sau đó em đã tiếp tục cắp sách
đến trường. Ly học giỏi, sau một thời gian nghỉ học em vẫn theo kịp chúng
bạn và lại tiếp tục viết truyện. Đạo rất quan tâm đến câu chuyện viết dở của
Ly. Đạo bảo: “Để nó viết xong em sẽ giới thiệu lên báo. Em tin đây là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.