BÊN KIA GIẤC MƠ MÀU HẠT DẺ - Trang 180

mình em rơi thẳng xuống phía dưới. Đáy hố hun hút sâu. Mọi giác quan tê
liệt. Em chết.

Trước khi tim ngừng đập, em kịp nhận ra. Trên vực là anh mà không còn

anh. Chỉ là một thi thể nơi từng giấu một linh hồn phiêu bồng lãng mạn.
Linh hồn đó dao du về chốn nào rồi, em không biết. Bên kia thế giới liệu
anh có đứng chờ em?

5. Ba người đàn ông ngồi trong quán bia tại trung tâm thành phố. Họ bàn

bạc, tán róc, chửi đổng... Li là người gợi lại chuyện cũ đầu tiên. Phạm bảo.
Uổng thật. Nó đẹp thế. Hình như bị câm. Tên gì nhỉ, quên biến mất rồi... Li
nói. Dẹp mẹ hết đống đàn bà con gái đi. Rách việc. Mệt người.

Nhân vật Anh thở phào. Một tháng chứ mấy. Bám lấy mình tựa hồ cứu

tinh đời nó. Đồ cả tin. Tình yêu? Ngôn từ bóng bảy, sáo rỗng. Sao mà dai
như đỉa. Nào tin nhắn, gọi điện, tìm gặp ời ời cả lên. Mà để làm gì... Chết
phiền. May quá, lần này thì nó đi thật. Đi thật rồi...

6. Cô gái ngồi trên ghế đá ở vườn hoa. Nhắn tin cho người quen. Nhắm

mắt thư dãn. Một luồng ánh nhìn đan chéo vào sau gáy. Nhột nhạt. Khó
chịu. Day mặt qua. Thấy con nhỏ đứng tần ngần. Tóc dài, da trắng, môi bợt,
cặp mắt dài dại, nước bọt nhễu qua miệng, chảy dài trên cằm. Con nhỏ mặc
chiếc quần bệnh nhân cũ xỉn. áo vo viên cặp vào nách. Cởi trần. Chẳng mặc
áo lót bên trong. Cứ tênh hênh nhìn cô.

Cô gái đứng dậy, đi ra chỗ khác, tránh con nhỏ. Con nhỏ đi theo. Cô

đứng đâu. Nó bám riết đến đấy. Cô tự dưng sợ. Thấy gai gai khắp mình
mẩy. Con nhỏ nhào qua, chộp lấy di động đang cầm hờ trên tay nhà báo.
Nhà báo hét lên. Hai bóng áo trắng lướt tới, túm lấy tóc con nhỏ, quặt tay
con nhỏ ra sau, khống chế. Họ luôn miệng xin lỗi xin lỗi.

Nhà báo run run. Không sao... không sao... Con nhỏ hét. Lâu lắm nó mới

nghe thấy giọng chính mình. Điện thoại... liên lạc... loài người... Giấc mơ...
màu hạt dẻ... Phía bên kia.. có gì... rỗng không... rỗng không... Tiếng kêu
của nó bị bàn tay hộ pháp của chị y tá chặn lại. Nó bị lôi đi, bị đẩy vào sau
cánh cổng gỗ dày. Tiếng khoá lách cách. Cô nhà báo cất di động cẩn thận
vào trong túi. Dắt xe về. Tự dưng thấy tồi tội con nhỏ thất tình. Một ngày
trong bệnh viện tâm thần lấy tin thật quá tải cho dây thần kinh vốn đã căng
phồng chực đứt của cô. Cô dâng lên cảm giác mệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.