lòng nhìn thấy vách núi vì những con rồng đủ hình
dạng kích cỡ bám rịt lên đó, đớp táp nhau gây ra
những âm thanh vọng tới tận Berk.
Nhưng mùa đông tới, rồng chìm vào giấc ngủ đông.
Vách núi chìm vào im lặng, trừ có tiếng ngày rầm
rầm của chúng. Hiccup có thể cảm nhận đất dưới
chân đang rung lên từng chập.
“Giờ,” bac Gobber nói, “các cậu có thấy bốn hang đá
ở lưng chừng vách đá, hợp thành hình đầu lâu
không?”
Mấy cậu nhóc gật đầu.
“bên trong hang mắt phải đầu lâu là Động Dưỡng
Rồng, nơi, VÀO THỜI ĐIỂM HIỆN TẠI, ba ngàn
con rồng con đang dành vài tuần cuối cùng để ngủ
đông.”
“OOOOOOOOOH,” những thằng nhóc nhao nhao
thích thú.
Hiccup nuốt nước bọt. Nó tình cờ được biết nhiều về
những con rồng hơn bất cứ đứa nhóc nào ở đây. Từ
khi còn bé tý, nó đã bị những sinh vật này cuốn hút.
Nó dành hết giờ này qua giờ bí mật quan sát chúng
(Những kẻ nhìn trộm – rồng thường bị cho là lũ lập