BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 277

273

1 trong môn đào bới, và nó gặp phải thời kinh khủng với
môn trèo thẳng đứng.

Bài học của câu chuyện này là ở chỗ kẻ đại diện cho

lớp là con lươn trì độn tinh thần, làm mọi thứ theo cách
nửa vời. Nhưng các nhà giáo dục tất cả đều hạnh phúc bởi
vì mọi người đều học mọi môn, và nó được gọi là ‘giáo
dục chiều rộng’.

Chúng ta cười vào điều này, nhưng đó là điều đang

vậy: nó là điều bạn đã làm. Chúng ta thực sự đang cố
gắng làm cho mọi người hệt như mọi người khác, và do
đó phá huỷ tiềm năng của mọi người để là bản thân người
ta.

Thông minh chết đi trong việc bắt chước những

người khác. Nếu bạn muốn vẫn còn thông minh bạn sẽ
phải bỏ việc bắt chước. Thông minh tự tử trong sao chép,
trong trở thành bản sao. Khoảnh khắc bạn bắt đầu nghĩ,
“Làm sao cho giống người kia?” bạn đang rơi khỏi thông
minh của bạn, bạn đang trở nên ngu xuẩn. Khoảnh khắc
bạn so sánh bản thân bạn với ai đó khác bạn đang làm
mất đi tiềm năng tự nhiên của bạn. Bây giờ bạn sẽ không
bao giờ hạnh phúc, và bạn sẽ không bao giờ sạch sẽ, rõ
ràng, trong suốt. Bạn sẽ đánh mất tính sáng tỏ của bạn,
bạn sẽ đánh mất cách nhìn của bạn, bạn sẽ có đôi mắt vay
mượn. Nhưng làm sao bạn có thể thấy được qua mắt của
ai đó khác? Bạn cần đôi mắt riêng của bạn, bạn cần đôi
chân riêng của bạn để bước, trái tim riêng của bạn để đập.
Mọi người đang sống cuộc sống vay mượn, do đó cuộc
sống của họ bị tê liệt. Việc tê liệt này làm cho họ có vẻ rất
ngu xuẩn.

Một loại giáo dục mới toàn bộ là cần trong thế giới

này. Người được sinh ra để là nhà thơ đang chứng tỏ bản
thân mình là ngu xuẩn trong toán học và người có thể đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.