BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 373

369

Và năm mươi phần trăm còn lại ở trong rắc rối

nhiều hơn so với những đứa chết. Những đứa chết là
thông minh hơn. Những đứa sống trở thành thần kinh,
tinh thần phân liệt, tâm thần, bởi vì không tình yêu nào đã
mưa rào lên chúng. Yêu làm cho bạn thành một khối. Nó
như chất keo - nó dán bạn lại với nhau. Chúng bắt đầu rời
ra thành mảnh mẩu, không có gì giữ chúng lại với nhau -
không cái nhìn cuộc đời, không kinh nghiệm yêu - không
cái gì giữ chúng lại với nhau, cuộc sống của chúng dường
như vô nghĩa. Biết bao nhiêu đứa trong chúng biến thành
thần kinh, nhiều đứa trong chúng trở thành tội phạm, bởi
vì yêu làm cho con người thành sáng tạo. Nếu yêu bị
thiếu thế thì con người trở nên có tính huỷ diệt. Nếu như
mẹ của Adolf Hitler mà yêu ông ta nhiều hơn, thế giới
chắc đã khác toàn bộ.

Nếu không có yêu thì người ta quên mất ngôn ngữ

của tính sáng tạo, trở nên có tính phá huỷ, cho nên phạm
nhân, chính khách được sinh ra - họ là cùng kiểu người.
Không có khác biệt trong họ, không có khác biệt về chất.
Mặt họ khác, mặt nạ của họ khác, nhưng sâu bên dưới họ
tất cả đều là tội phạm. Thực ra, bạn đã từng đọc lịch sử về
tội ác nhân loại và không gì khác. Bạn chưa từng được
dạy cho về lịch sử thực của nhân loại, bởi vì lịch sử thực
bao gồm chư phật, các christ, các Lão Tử. Đó là điều tôi
đang cố làm ở đây, bây giờ thì nói về Lữ Tử. Bạn thậm
chí có thể đã không nghe nói về tên ông ấy.

Bây giờ nói về cuốn sách cực kì hay này, Bí mật của

Hoa Vàng, tôi đang cố làm cho bạn nhận biết rằng một
lịch sử nhân loại khác toàn bộ đang từng được giữ ở bên
ngoài các trường học. Lịch sử ghi chép chỉ về tội ác, lịch
sử ghi chép chỉ về huỷ diệt. Nếu bạn giết ai đó trên phố
bạn sẽ có trên báo chí, và nếu bạn tặng hoa hồng cho ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.