BÍ MẬT GIAO ƯỚC BÓNG TỐI - Trang 97

Chiều tối là lượt đổi phiên theo dõi của Rin nhưng thiên thần ủ dột đến

mức chẳng buồn động chân tay. Rin đã như vậy suốt mấy ngày nay, làm gì
cũng ngẩn ngơ khiến Kaito và các thiên thần khác, ngay đến cặp đôi vô tư
lự nhất Thiên đường Gaku và Gumi cũng cảm thấy lo lắng. Những lúc thế
này, cách họ quan tâm Rin lại trở nên vô cùng kín đáo. Bình thường khi Rin
nhặt về thứ gì kì lạ của con người, họ sẽ túm tụm lại, tò mò có, dồn ép có,
doạ dẫm có, giờ thì chỉ đứng từ xa trông chừng.

"Miku..."

Rin thở dài, mấy ngày nay cô không cách nào thôi nghĩ tới Miku. Mọi

mối bận tâm của cô chỉ xoay quanh Miku. Sau buổi vũ hội hôm đó, chỉ cần
cô thử tập trung nghĩ gì đó, gương mặt Miku lại hiện ra chập chờn trong
đầu. Rin đã thích Miku, đã có những lúc nhớ nhung đôi mắt màu lục ấy,
nhưng chưa bao giờ nghĩ về người kia nhiều đến mức chẳng thiết làm gì
như hiện tại.

Rin nhận ra tình cảm của mình dành cho Miku từ sau nụ hôn đó đã

không còn như trước nữa. Cô muốn Miku là gì của mình? Tới khi gặp cô
ấy, cô phải mở lời thế nào đây? Tiểu thiên thần vốn tính vô tư làm nhiều
hơn nghĩ, một khi sa vào tương tư thì dứt mãi không rời. Thói xấu này có lẽ
là từ hai mươi năm trước, từ ngày "anh" bỏ đi.

"Rin!"

Tiếng gọi vọng lên từ phía dưới kéo Rin khỏi những suy tư. Rin nhìn

xuống tìm kiếm chủ nhân của giọng nói thì thấy một thiên thần tay cầm kéo
và bình tưới khổng lồ tinh nghịch nháy mắt cười với mình. Cô ấy là thiên
thần chăm sóc cây sinh mệnh Meiko.

"Tình cờ nhỉ. Chị đang cần ai đó giúp này. Tỉa cây với chị không?

Chẳng mấy khi thấy em. Lâu rồi mới gặp em đấy."

"Lâu thật chị nhỉ. Em với chị ở hai đội khác nhau mà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.