BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 159

phải không
- Ứm, sao anh biết?
- Anh chỉ đoán?
- Đoán àh. Anh chỉ giỏi đoán mò, nếu không lên đây sao anh biết. –
Cô ta nói, lấy tay dí lên cái đầu bù xù tóc của hắn.
Hắn cười nhưng tỏ chút nghiêm nghị mà nói:
- Anh biết chứ, anh Thanh dù sao cũng lớn tuổi rồi, làm sao chăn
được mấy cô còn trẻ như em … lại kinh nghiệm nữa chứ?
- Sao anh biết em kinh nghiệm? Hì hì, kinh nghiệm lắm lúc cũng hại
cái thân.
- Sao? À, thôi anh hiểu rồi.
- Ừ, ừ - cô gái cũng gật đầu nói đồng tình
Rồi cô tự nói về chuyện đêm qua:
- Anh hai của anh, ghớm, em phục vụ ông muốn mỏi cổ, nhức cả
xương sống!
- Đến lúc vào cuộc thì lại xuống nhanh quá, thành ra em vẫn chưng
hửng.
- Làm nghề như bọn em ai bảo sướng. Trông thì đi với toàn khách
sang, ra vào khách sạn, nhưng phục vụ mệt lắm.
- Nhiều ông cứ ra rất nhanh thế là xong, lão vờn mình chán chê rồi lăn
ra ngủ. Còn lại mình giữa đêm hôm nằm mà cứ tưng tức như bị tắc.
- Bực bội mà cũng phải quen.
Hắn làm bộ ngạc nhiên hỏi:
- Thế mãi cứ thế thì sao?
- Kiếm tiền là một chuyện, còn lại ai chẳng có bạn tình – Cô trả lời
- Thế khách làng chơi không phải bạn tình của em hả?
Cô gái dù đang trần truồng trong vòng tay gã kia cũng gắng trả lời:
- Mấy ông già đáng tuổi cha chú em, sao làm bạn tình được?
- Xem ra, anh hơi coi thường con này đấy
- Anh tưởng bọn em không có tâm hồn sao?
- Nghề này chỉ kiếm tiền thôi!
Hắn lại trêu cô:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.