BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 316

vào:
- Đây, yên tĩnh chưa, thực ra tôi cũng có cảm tình với cô … tôi thử
tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra với cô?
Lan nói:
- Ông Danh, à … à không, anh Danh, sorry!
- Chính xác em không hề quen ai ở đây! Mà em lên Sở vì chuyện gia
đình, rắc rối lắm, đang trong giờ làm mà em phải nghỉ làm sang đây này!
- Ồ thật vậy sao? – Ông Danh ngạc nhiên, tỏ vẻ quan tâm
- Mà đã là chuyện nhà rắc rối, em khổ tâm lắm, mới lên đây chẳng
biết có ai giúp …? – nói xong Lan quay mặt sang chỗ khác
- Việc gì? Sao cứ luẩn quẩn, em đang nói chuyện với Giám đốc Sở
không thấy sao? Có chuyện gì tôi cần biết. – Ông Danh nói
- Mà anh sẽ hứa giúp em chứ? – Lan quay lại nói


Ông Danh im lặng, rồi nhìn lại cô gái một lần nữa, ông nhìn từ mái tóc cắt
ngắn cụp xuống cổ, xuống ngực áo bên trong, làn da trắng, phảng phất mùi
thơm, làn da này hẳn báo hiệu một sức xuân tràn trề và sự chăm sóc chu
đáo của cô nàng, cô đứng trước mặt ông mà cao hơn ông cả một đoạn đến 6
phân (cm), bên trong bộ vét là áo chẽn vừa thay áo ngực, cũng như mọi
thời trang dành cho nữ giới, đều hở chút cổ phía ngực. Tuy nhiên, với Thu
Lan, nó là lợi thế nên cô không dại gì lại cho hở ít, những bộ áo của cô luôn
được thiết kế may đo riêng sau khi mua từ cửa hàng. Hai cầu vai trên áo
càng làm cho cô trông “khỏe” nữ tính hơn. Ông Danh hỏi:
- Em thử nói ra tôi nghe có hợp lý không?
Lan nhìn vào mắt ông, hỏi vẻ móc méo:
- Em chẳng dám nhờ anh chuyện lớn lao! Nhưng một thứ kiểu như
trong công tác, liệu anh có thể can thiệp vào …
- Chuyện gì, mà với ai? – Ông Danh tò mò
Lan nói:
- Ví dụ thuyên chuyển một người đang điều tra vụ này sang điều tra
vụ khác, chắc anh có thể làm được chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.