BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 322

mặt ông lại thầm nghĩ “Trong năm nay, nhất định phải đi khỏi cái Sở tồi tàn
này! Đã gần 30 năm phục dịch tại đây, khởi đầu từ thằng binh nhì đêm
đêm gác trạm biên phòng Phúc An-Thẩm Xuyến. Rồi chuyển vào ngành
cảnh sát. Sau ngần ấy thời gian mình được gì, 10 năm ngồi chức Giám đốc
Sở, hai căn biệt thự lớn tại trung tâm thị trấn, ba đứa con thuộc hàng
“quậy” nhất nhì thành phố này, cuối cùng không chịu nổi bọn chúng nên
tống cho đi du học Tây Âu, Mỹ hết chưa về. Bọn khốn bất hiếu đó, lần nào
cũng phá phách rồi lấy “ông già” nó ra bảo lãnh, thật muối mặt với các
thành tích bất hảo của bọn nó, nào là thằng cả Tấn Đạt (Cao Tấn Đạt) trong
vụ buôn xe hơi vừa rồi còn dính líu đến tập đoàn kiểm toán Đông Việt mà
Sở này phá án; cũng may phần nào dính dáng đến tên nó thì người ta “lờ”
đi. Đứa thứ hai con Mỹ Hằng (Cao Mỹ Hằng), cũng lấy ảnh hưởng tên bố
nó huy động vốn mở công ty thời trang, cuối cùng sập tiệm giải thể, mình
lại è cổ ra trả nợ cho nó để vụ này được yên. Thằng út Tấn Cường ( Cao
Tấn Cường), mới15 tuổi đầu đã tham gia đua phi thuyền cùng bọn con nhà
đại gia bên Thẩm Xuyến và Trường Giang, nhắm mắt nhắm mũi đâm cả
vào tòa nhà Ngân hàng Long Hà, cũng may nó không hề gì, chiếc phi
thuyền bể nát, cảnh sát tạm giữ nó, cũng lại bố nó đứng ra bảo lãnh. Con
với cái, chà … đẻ ra, chưa thấy được nhờ, thì đi biền biệt hết! Bà nhà sống
tại biệt thự riêng, còn mình một cái riêng, Ba chiếc Merzedes tại đây, một
căn biệt thự tại thành phố cảng Trường Giang, cùng một du thuyền để dạo
biển, hai tiểu phi thuyền riêng để thỉnh thoảng đi thị sát tỉnh Phúc An àh
không một chiếc bị đâm hỏng do thằng út gây ra chứ, ok không sao, thằng
nhỏ đó khá nhất, có tố chất giống cha nó lắm, khi sang bên kia, ta sẽ ăn
mừng mua lại cho nó hai chiếc … Danh, mi khá lắm! Nhưng chưa dừng tại
đây, tham vọng của mi là phải ngồi trong Ban lãnh đạo Sở cảnh sát Hoàng
Gia, chứ không phải ở trên miền trung du, gần miền núi với mấy dân
montanard này được Kha, kha, kha …! Nhìn lại, trông bề ngoài thế chức
tước và cấp dưới, nhưng ta thực là một kẻ cô đơn trên chiếc ghế quyền lực
này, những năm tháng gác biên phòng, một năm được về thăm vợ con hai
ba lần, còn rồi lại suốt đêm ngày nơi rừng núi. Chẳng bù đến hôm nay, khi
quyền lực và của cải đến, ta vẫn cô độc đấy sao!? ”. Thật hiếm hoi có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.