BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 421

giam giữ?
- Đúng vậy, bạn cô và một người nữa đang bị khép vào tội sát nhân,
cô không hay biết gì về anh chàng này hay sao?
- Không! Không! Không có gì để nói nữa!
- …

Lan ngắt máy điện thoại. Còn bên này, Văn Bình nhướng mắt lên hỏi chàng
trai “Ân huệ tôi đâ cho anh! Anh có gì để khai báo?”

Long nói, mặt trố lên:
- Tôi cho rằng trong vụ này tôi đã gặp ma thưa sếp, tất cả sự việc diễn
ra với tôi như ảo giác. Tôi chẳng làm gì cả mấy ngày qua.
- Có ma ư? Ma chỉ có trên phim ảnh, và qua lời đồn đại, xã hội này
chưa chứng minh được là có ma, mà chỉ có chứng cứ về những người mất
tích sống ẩn ở nơi rừng rú. Bọn này nửa người nửa cương thi, và chúng ta
đã có manh mối về sự xuất hiện của chúng. Còn ma tàng hình! Tôi chưa
thấy! Thế anh gặp ma ở đâu?
- Tôi đã gặp trong khách sạn, và từ đây có thể cô Lê Thị Vân đã bị họ
giết.
- Theo anh, là người rừng nào đó đã đi qua cổng chính khách sạn và
lên lầu 5 bóp cổ cô nhân viên phục vụ rồi lại tự nhiên đi ra ngoài. Trong khi
khách sạn có nhân viên trực ngày đêm.
- Tôi nói thật thưa sếp! Chính tôi cũng hoài nghi về cái chết của cô
trực phòng? Cô ta chết một cách rất kỳ lạ …
- Thôi được, như tôi nói, vì Long Hà là một tỉnh rộng lớn giáp biên
giới, nhiều đồi núi, rừng rậm … nên giả thiết là bọn người rừng có thể xuất
hiện tôi tạm thời bám vào đấy. Ngoài ra, anh còn gì nữa?
- Tôi, tôi, không còn gì nữa? – Long ấp úng

Văn Bình im lặng, lại hỏi:
- Thế cô gái kia là ai?
- Chúng tôi quen biết nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.