BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 609

- Khi đó tôi thật ích kỷ khi đó, vì tôi còn gia đình, và sợ liên lụy nguy
hiểm cho bản thân, gia đình tôi, tôi biết rằng một khi đã động thổ mà trúng
phải hang động này thì hậu quả thê thảm khôn lường. Tôi biết là không thể
tránh khỏi nên đã bỏ dở công việc …
Đào khóc lóc thảm thiết:
- Ôi cha mẹ, các anh ơi! Không may mà gia đình ta đã gặp phải vận
xui này! Anh thứ ba đã bỏ đi rồi! Hu, hu, hu…
- Tôi thật ích kỷ quá, nhưng nó là một điều không tránh khỏi, không ở
nơi này thì cũng nơi khác, không lúc này thì lúc khác. Mà người vùng Long
Hà có điểm chung là họ rất bảo thủ cam chịu và im lặng – Ông Sylvain nói
- Đừng khóc nữa Đào! Đó là điềm xui!
Long nói:
- Ông cho biết chuyện như vậy là quá tốt. Ít ra tôi cũng hiểu vì sao lại
có sự việc bi đát xảy ra tại nhà Đào.
Long nhìn Đào rồi nói với ông Sylvain:
- Một ngày kia tôi sẽ quay lại gỡ hai lá bùa đó và phá hủy cái hang
núi giải thoát những hồn ma đó để chúng bay về trời mà không lưu lại trần
gian gây rối.
Ông Sylvain nói:
- Tôi chỉ là người kinh doanh khai thác vàng. Tôi không có quân lính,
cũng như không thể cử người sang đó làm chuyện này. Tôi biết từ trước,
nhưng tôi không thể đưa người vô tội vào chốn nguy hiểm được.
- Tại sao vậy thưa ông? – Đào hỏi
- Việc này rất nguy hiểm, có thể mất mạng như chơi! – Ông Sylvain
nói
- Là sao? – Long hỏi
Ông Sylvain nói:
- Ngoài việc gỡ hai lá bùa và đặt bom phá hủy hang động, ai cũng làm
được nhưng khi vừa phá sập xong, thì cả một đám quân ngày xưa sẽ ùn ùn
kéo ra, chúng rất đông – tôi không rõ bao nhiêu đứa – khi những hồn ma
này thoát ra, chúng sẽ giết hại những ai chúng thấy. Việc này phải có người
nào thật giỏi và có khả năng chống lại chúng, hay người này quả cảm chịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.