BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 231

Nhưng Vưu Khả Khả chẳng để tâm đến những ánh mắt xung quanh,

tiếp tục dốc hết sức cổ vũ, tiếng sau càng lớn hơn tiếng trước, tiếng sau
càng lọt tai hơn tiếng trước.

“… Hỡi các dũng sĩ đang chạy băng băng trên sân thể thao, các cậu

không bị hoa tươi vây quanh, là cầu vồng thường thấy trong mưa gió. Hỡi
các dũng sĩ lớp ba, các cậu là kiêu ngạo của chúng mình, Lưu Tiểu Phong
cố lên!”

Bài thông cáo mà Đinh Tiễn vừa viết xong đã được đọc lên.

Vưu Khả Khả: “Cậu viết đấy à? được đấy, còn hay hơn thư tình của

mình nhiều, lần sau giao cho cậu nhé.”

“…”

Cuộc thi kết thúc.

Về nhất là nam sinh trong đội điền kinh trường của lớp mười, Chu Tư

Việt về nhì, còn Lưu Tiểu Phong về thứ năm.

Vưu Khả Khả mắng một câu chó má, rồi hò hét đi tìm đội điền kinh

lớp cô tính sổ.

Đinh Tiễn đứng trên khán đài, trông thấy Dương Thuần Tử ở đích đưa

nước cho Chu Tư Việt, cậu nhận lấy, không uống mà dốc đổ lên đầu, giọt
nước lấp lánh trượt dọc theo cổ xuống chiếc áo bóng rổ rộng lớn của cậu.

Dù trong mộng hay trong thật tế.

Dường như đều nói rõ một đạo lý.

Người bên cạnh cậu có là ai, thì hình như cũng chẳng phải là tớ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.