BÍ QUYẾT LÀM GIÀU VĨ ĐẠI NHẤT TRONG LỊCH SỬ - Trang 49

Sau mấy tháng hóa trị, tôi có dịp đi thăm New York trong đợt nghỉ Giáng
sinh. Bác sĩ của tôi quyết định cho tôi tạm ngưng hóa trị vài tuần để ăn
Giáng sinh, và một đợt nghỉ ngắn là thích hợp nhất với tôi. Những ánh đèn
Giáng sinh ở New York, cái không khí trong lành của những ngày băng
tuyết mùa đông và cả nhận thức được là tôi vẫn còn đang sống làm tôi thấy
tinh thần phấn chấn hẳn lên. Tôi thấy mình sung túc và cảm thấy biết ơn
ông Trời vô hạn.
Một buổi chiều, trên đường đi ăn tối với vợ và anh trai tôi, một người đàn
ông ăn xin ở gần nhà hàng mà chúng tôi đến đã xin tôi 1 đôla. Tôi đang rất
có hứng, thế là tôi cho anh ta luôn 20 đôla. Đến lượt anh ta cũng thấy hào
hứng, và điều đó làm tôi càng vui hơn với ý nghĩ là tôi đã làm anh ta vui cả
ngày. Có một chi tiết rất quan trọng đối với tôi là tôi đã đợi đến khi vợ tôi
và anh trai tôi đi khuất vào trong nhà hàng rồi tôi mới rút tiền cho anh ta.
Tôi muốn không ai nhìn thấy hành động ấy và tôi không muốn ai căn vặn
tại sao phải cho tới tận 20 đôla trong khi tôi đang nghỉ việc chữa bệnh với
thu nhập rất hạn hẹp. Nếu tôi phải bào chữa hay chứng minh với người
khác ý nghĩa hành động của mình, điều đó sẽ dập tắt niềm vui và chất ngẫu
hứng của hành động ấy.
Vào cái thời điểm ấy, tôi không hề biết tương lai đã định sẵn cho tôi điều
gì, nhưng mỗi con người trong thời điểm hành động như vậy thực sự là
hoàn hảo. Tôi cảm thấy mình hạnh phúc lâng lâng, và tôi không muốn bất
cứ ai phá vỡ cái cảm giác của tôi vào thời khắc ấy bằng những lời khuyên
đại loại như "tôi nên xử sự có lý trí hơn". Đợi đến khi không có ai nhìn mới
rút tiền cho người ăn xin là cách tốt nhất để được như vậy.
Đó đúng là một tình huống "được cả đôi đường". Người ăn xin kia thấy vui,
và tôi thì cứ lâng lâng suốt cả buổi chiều. Đó là bí mật của riêng tôi. Tôi
thấy mình sung túc dù chẳng có lý do cụ thể nào, và tôi đã làm cho một
người khác cũng thấy anh ta thật sung túc vì tôi đã cho anh ta nhiều gấp 20
lần so với số anh ta xin hay mong đợi. Thời điểm đó, tôi đã hòa vào dòng
chảy của cuộc đời và đó chính là thời điểm lý tưởng để làm việc Cho.
Vài tháng sau, khoản trợ cấp mất sức lao động của tôi mà bao lâu nay vẫn
cố định ở mức ấy đột nhiên được tăng lên 20%. Tôi chẳng biết tại sao và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.