khoãe tinh thêìn vaâ thïí chêët cuãa mònh”. Hoå laâ nhûäng ngûúâi
rêët khoãe maånh vò hoå biïët rùçng coá sûác khoãe múái kiïëm àûúåc
tiïìn. So vúái ngûúâi bònh thûúâng, caác triïåu phuá treã àêìu tû
nhiïìu vïì tiïìn baåc vaâ thúâi gian cho luyïån têåp sûác khoãe. Caác
triïåu phuá treã luön nhêån thûác rùçng kiïëm tiïìn cuäng giöëng
nhû möåt cuöåc àua ma-ra-töng àûúâng daâi, ai coá àêìu oác
minh mêîn hún thò ngûúâi àoá thùæng; maâ sûå minh mêîn thò
bùæt nguöìn tûâ sûå traáng kiïån cuãa cú thïí.
Jang Ho Jin, tyã phuá 35 tuöíi, noái:
“Thùæng baåi trong àêìu tû laâ úã bêìu maáu noáng nïn yïëu
töë quyïët àõnh thaânh cöng khöng phaãi úã tiïìn maâ úã sûác
khoãe. Nhûäng ngûúâi khoãe maånh khöng phaãi ai cuäng
thaânh ngûúâi giaâu coá. Nhûng töi thêëy rùçng caác triïåu phuá
quanh töi àïìu khoãe maånh caã vïì thïí chêët lêîn tinh thêìn.
Hoå coá cuöåc söëng gia àònh cên bùçng vaâ haånh phuác. Têët
caã àïìu bùæt nguöìn tûâ möåt sûác khoãe töët. Àoá laâ möåt taâi saãn
vö giaá.”
Bñ Quyïët Thaânh Cöng Cuãa Caác Triïåu Phuá Treã Haân Quöëc
154