BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 102

- Hoa lan, hoa nhài đây...
Một cô gái vóc dáng mảnh khảnh, mình mặc áo màu xanh, đầu đội nón

trúc, trong tay cầm chuỗi hoa nhài xâu lại bằng dây kẽm, đột nhiên bước
qua lỗ hổng vào trong phòng. Hoa nhài trắng muốt diễm lệ, hương rất
thơm, bàn tay của cô gái cũng thế, rất đẹp. Mã Như Long lập tức nghĩ đến
cô gái bán hoa thần bí trong hẻm, người đã làm Đại Uyển hoảng hốt bỏ đi.

Cô lại đến đây làm gì?
- Mua một khóm hoa nhài đi.
Cô gái bỗng đem một khóm hoa nhài giúi vào bàn tay đang thủ thế như

móng vuốt chim ưng của Tuyệt đại sư. Công lực trên bàn tay này đã đến
mức giống như mũi tên trên cây cung đang giương hết cỡ, đụng vào là xuất
phát, hễ phát ra thì dù là đá tảng cũng bị đánh nát.

Thế nhưng bàn tay của Tuyệt đại sư lại không bóp nát khóm hoa nhài,

mà ngược lại chừng như hoa lại đâm trúng bàn tay của ông. Chẳng những
đâm đau tay, mà hình như xuyên thấu đến tim nữa, bởi vì vừa chạm vào
khóm hoa, Tuyệt đại sư đã tung mình phóng ra ngoài cửa sổ.

Cô gái bán hoa này là ai? Khóm hoa nhài kia có tiềm lực thần bí gì?
Cô gái bán hoa lại quay lại bước sang phía Ngọc đạo nhân.
- Mua một khóm hoa nhài đi.
Tay cô gái lại đưa lên một khóm hoa:
- Hoa nhài vừa thơm vừa ưa nhìn, để lâu nữa tàn mất, không mua sẽ hối

hận đấy.

Ngọc đạo nhân hỏi:
- Ta muốn mua, cô nương bán như thế nào?
Giọng cô gái thanh tao dịu dàng:
- Tiểu nữ bán hoa theo giá rất phải chăng, một mạng người đổi một

khóm hoa nhài.

Ngọc đạo nhân cười rất miễn cưỡng:
- Ta không mua nổi rồi.
Y bỗng lùi lại, vọt đi như tên bắn qua lỗ hổng trên tường. Thực Khổ hòa

thượng và Bằng Siêu Phàm cũng bỏ đi rất mau.

Cô gái khẽ thở dài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.