BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 140

Giọng nói trầm trầm khàn khàn, đúng là của người mua muối. Mã Như

Long chưa nhìn thấy người ta, họ đã nhận ra y.

Mã Như Long gượng cười:
- Tại hạ đã đến!
Người mua muối lại nói:
- Đã đến, sao không xuống đây ngồi chơi?
Mã Như Long vốn có thể đi được, nhưng người kia đã biết y là ai, dù y

có đi bây giờ, người kia cũng có thể tìm đến “Trương Ký” tạp hóa. Y đành
nói:

- Tại hạ xuống đây.
Dưới giếng tối đen sâu hút, bỗng có ánh lửa sáng lên. Trong lòng giếng

có hai người, một người chính là khách mua muối mỗi ngày, còn người kia
là một người ăn muối.

Đó là một người vai rộng, chân dài, trán rộng, gò má cao, hẳn là một

người lực lưỡng cao lớn, nhưng bây giờ lại ốm đến không ra hình người, da
dẻ toàn thân đều nứt ra.

Điều kỳ lạ là người này vẫn uống nước không ngừng. Uống một ngụm

nước, lại ăn một vốc muối, nuốt một cái trứng gà. Chẳng những y không sợ
bị mặn, cũng không bị chết mặn.

Da của y nhìn giống như mặt đất lúc khô hạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.