BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 206

- Không có, dù có cũng chỉ vài viên, không thể nào có nhiều như thế.
Vương Vạn Võ xen vào giải thích thêm:
- Lúc tại hạ đến đây, đã xem xét vùng phụ cận trong vòng mấy trăm dặm,

nơi đây loại đá nào cũng có, duy chỉ có loại vừa tròn vừa đen láy thì chẳng
thấy viên nào cả.

- Do đó loại đá đó nhất định được đem đến đây từ chỗ cách xa hơn vài

trăm dặm.

- Nhất định là vậy.
Thiết Chấn Thiên càng cảm thấy kỳ lạ:
- Tại sao có người phải vận chuyển đá từng xa ngoài mấy trăm dặm đến

xếp trên mặt đất ở đây?

Y hỏi mà không chắc có người đáp được, thế nhưng Tạ Ngọc Luân đã trả

lời:

- Bởi vì hắn là một gã điên.
Đại Uyển cũng tiếp lời:
- Kẻ điên thật sự không đáng sợ, đáng sợ là những kẻ bề ngoài trông bình

thường hơn ai hết, nhưng kỳ thực bên trong mới thật điên rồ. Thường nhật
thì đàng hoàng, nhưng đến lúc lên cơn điên thì chuyện gì cũng dám làm.

Điểm nguy hiểm nhất là chẳng ai biết những kẻ ấy sẽ phát điên, lại càng

không rõ khi nào kẻ ấy nổi điên, do đó ít ai phòng bị, đến lúc bị hại thì đã
quá trễ.

Thiết Chấn Thiên hỏi:
- Cô nương đã gặp người này?
Đại Uyển đáp:
- Tôi chưa gặp, cứ tưởng sẽ chẳng bao giờ thấy mặt y!
Đại Uyển lại thở dài:
- Rất tiếc bây giờ thì sắp phải nhìn thấy đây!
Tạ Ngọc Luân bỗng nắm chặt tay Đại Uyển, hỏi:
- Y có đến thật chăng?
Đại Uyển đáp:
- Nhất định y sẽ đến, do Thúy Hàn Yên dẫn đến.
Mã Như Long hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.