BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 224

- Vì tôi tin các hạ, bây giờ tôi đã biết chắc các hạ sẽ không bán rẻ bất cứ

ai.

Cùng nhóm Mã Như Long trở vào tiệm tạp hóa, còn có một người. Nhìn

y tuổi tác không lớn, cũng không nhỏ lắm, tướng mạo trung bình, không
anh tuấn cũng không khó nhìn. Y phục của người này cũng vừa phải, không
quá sang trọng, cũng không quá nghèo nàn. Hạng người này mỗi ngày ai
cũng gặp không biết bao nhiêu người.

Lúc này y vẫn còn sống, rất có thể vì ngoại hình của y nhìn quá tầm

thường. Chỉ có một số ít người mới hiểu được “tầm thường” đôi lúc là một
tấm mộc che chở rất tốt, đôi lúc hiệu lực còn quá mức bình thường nữa.

Đại Uyển là một trong số ít người nhận ra điều này, cô vẫn chú ý đến kẻ

“tầm thường” này, bỗng nhiên cô hỏi y:

- Xin hỏi quý danh?
Kẻ “tầm thường” khẽ cười, gật đầu chào, rồi lại lắc lắc đầu.
Đại Uyển lại hỏi:
- Các hạ không nghe được lời tôi nói, hay không nói được?
Người kia vẫn trả lời cùng một cách, lại cười, gật đầu, rồi lắc đầu.
Chẳng ai rõ ý của người này, Đại Uyển cũng không hiểu. Hay ý của y là

làm cho người khác không hiểu?

Đại Uyển bỗng nở nụ cười:
- Dĩ nhiên các hạ không phải điếc, cũng không phải bị câm, chỉ là không

muốn xưng danh tánh ra đây. Tôi hỏi, các hạ có thể không nói, nhưng chờ
đến người khác hỏi, thì lúc ấy muốn không nói cũng khó đấy.

Kẻ “tầm thường” đột nhiên hỏi lại Đại Uyển:
- Các vị có phải đang chờ một người chăng?
- Chờ ai?
- Chờ một thợ may mà Vô Thập Tam gửi đến để may áo mới cho một vị

cô nương họ Tạ.

Đại Uyển chăm chú nhìn y:
- Làm thế nào các hạ biết Vô Thập Tam muốn gửi thợ may đến đây?
- Tiểu nhân biết chứ, còn biết là thợ may đã đến rồi, chẳng những đem

đủ hàng gấm lụa cùng trang sức đến, mà còn đem đến kiệu hoa nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.