BIÊN HÙNG LIỆT SỬ - Trang 133

thuyết Tử Vi nghiệm lý. Sau mỗi nhận định dựa vào lý thuyết Tử Vi, nếu
thấy thích hợp, tôi sẽ cố trích dẫn ngay một vài vần thơ của Nhiên, biểu lộ
những tư tưởng về Nhân sinh, Nhân Tử, cũng như những uẩn khúc éo le
trong tâm tưởng của Nhiên
Dỉ nhiên, bất cứ ai khi nghe Nhiên tự kết thúc cuộc đời mình, cũng đều có
một nghi vấn chung: "Tại sao lại phải tự tử?". Có người thắc mắc rồi thôi,
vì tự tử cũng là chuyện bình thường, thỉnh thoảng vẫn xảy ra hoài, không
có gì quan trọng!, nhất là sau cái ngày 30- 4 - 1975, biết bao nhiêu biến cố
"Trời sầu đất thảm" đã xảy ra mọi nơi tại Việt Nam, trong các trại cải tạo,
ngoài địa ngục xả hội, ngoài biển Đông... và nhan nhản ngay tại các Cộng
đồng người Việt tị nạn rải rác khắp nơi trên thế giới. Nghe nhiều quá,
chứng kiến nhiều quá, riết rồi đâm ra nhàm, thản nhiên không buồn thắc
mắc! Vả lại, ai ai cũng có những khổ tâm, những nỗi lo lắng, hơi đâu mà
quan tâm nhiều đến chuyện của thiên hạ, rỗi hơi đâu mà thương vay khóc
mướn... nhất là trong hoàn cảnh kinh tế hiện tại, mọi người đang cảm thấy
ngạt hơi vì sinh kế! Tuy nhiên, rất nhiều người từng thưởng thức những vần
thơ được phổ biến hết sức rộng rãi của Nhiên, quý mến nhà thơ cho dù
chưa hề biết mặt, cũng như người quen biết với Nhiên...thì không rùng
mình nhún vai, mà đương nhiên phải băn khoăn về những nguyên do xa
gần nào đã khiến một tài hoa phải yểu mệnh.
Tôi đã nghe thiên hạ xì xào khá nhiều về cái chết của nhà thơ, thường qui
kết một cách võ đoán qua những phát biểu như:vợ bỏ đâm ra thất chí,
nghèo túng quá nên không thiết sống, hoặc cha mẹ anh em bạn bè ruồng
bỏ, bơ vơ không nơi nương tựa v.v...
Những dư luận này không phải là không đúng, nhưng sự thật không phải
chỉ có thế... Tuy không cố kết án ai, nhưng những lời xì xầm nầy có thể tiếp
tục làm rỉ máu vết thương lòng của những thân nhân (khi không còn ai
muốn nhắc đến một sự kiện thê thảm, chua xót, chỉ mong chìm dần vào
quên lãng...), mà còn khiến cho linh hồn Nhiên thêm phiền muộn! Khi còn
hít thở ở cái cõi tạm trần gian, Nhiên đã lặng lẽ oằn thân chịu đựng quá
nhiều ngộ nhận, cũng rất ức lòng và đã lên tiếng phân trần mà không giải
tỏa nổi những oan khiên, cuối cùng đành phải cam chịu cúi đầu chấp nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.